Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tham khảo bài viết 'bên kia sông đuống – hoàng cầm_4', tài liệu phổ thông, ôn thi đh-cđ phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả | A. I A. Ấ TT Bên kia sông Đuông - Hoàng Câm Tình của người Em với người Chị ấy sơ lược là thế. Tôi sẽ viết tỉ mỉ hơn nhiều trong tập hồi ký sau này để một số bạn ở xa quê hương hiểu kỹ về tôi hơn tránh được những điều bình luận sai lạc thậm chí nguy hiểm nữa mỗi khi luận về những thi phẩm của tôi. Trong tập Về Kinh Bắc thì hai nhân vật Chị và Em ấy đã xuyên qua năm tháng và không gian qua mưa phùn và nắng rát qua biết bao hình thái của tâm tư của số phận mà trội lên vẫn là cái sầu đơn phương cứ vấn vương mãi cho tôi nhớ mãi đến hết một kiếp này biết đâu còn xót xa yêu thương vào tận kiếp sau. kiếp sau nữa. Vậy chỉ mới sau vụ Nhân văn - Giai phẩm có một thời gian ngắn thơ của tôi đã lùi về quá khứ chẳng biết có phải ẩn dụ ẩn diếc gì chăng chỉ có điều là qua thời gian viết được ra 48 bài thành tập thơ Về Kinh Bắc này tôi không một phút nào nghĩ đến thời cuộc chính trị và xã hội trước mắt. Tôi chìm về một quê hương xa có thực mà như ảo ảnh là ảo ảnh mà tưởng như gần gũi đâu đây cứ chập chờn năm tháng và bảng lảng không gian xanh mơ mong manh mầu kỷ niệm pha chút tím của tiếc hận chút hồng của tuổi thơ chút biêng biếc thắm của say mê não nùng của thương cảm không có bến buông neo và nhìn chung chỉ thấy con mắt của thời gian không hề suy suyển đến một sợi mi cong. Như gần đây tôi đã phải thốt ra Mắt thời gian càng miên man xanh . Rồi Chị Em Đi Về Kinh Bắc lúc thì đố Lá diêu bông lúc vào Vườn ổi lúc Đánh tam cúc lúc lên Ngọn sông Thương lên tít Ngọn Kỳ Cùng lúc Đếm sao Đếm nắng Đếm giờ Em cứ theo đuổi Chị qua hội hè rồi qua cả những tàn tạ của cảnh vật và lòng người cho đến mùa rét năm 1934. Cái Lá diêu bông bắt nguồn từ buổi chiều năm ấy hình như vào dịp lễ Thiên chúa Giáng sinh những bốn năm ngày liền tôi về gia đình ở cái phố ga xép đìu hiu ấy nghĩa là cứ được nghỉ học thì tôi về ngay nhà với niềm say mê đơn phương một chuyện tình có Chị có Em mà tôi vẫn chỉ là một khối cô đơn lẽo đẽo bụi hồng . Tôi đã 12 tuổi và chị Vinh đã 20. Vào chiều mùa đông năm ấy nắng hanh .