Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tranh sơn dầu của Đinh Quang Tỉnh (0,45 x 0,55) .Họa sĩ Thành Chương, tên tuổi của anh đã bóng lọng lâu rồi.có lẽ cũng chẳng ai cất công đếm xem có bao nhiêu bài báo, bao nhiêu người đã viết về Thành Chương. Bài viết này như một lời nói thêm về bức tranh chân dung tôi vẽ về anh. Trước nhất tôi xin nói rõ, tranh chân dung tôi vẽ họa sỹ Thành Chương này là tranh sơn dầu đầu tiên tôi vẽ theo sự động viên của Thành Chương; tất nhiên chưa nghệ thuật, chưa giống và. | CHÂN DUNG HỌA SỸ THÀNH CHƯƠNG Họa sỹ THÀNH CHƯƠNG Tranh sơn dầu của Đinh Quang Tỉnh 0 45 x 0 55 Họa sĩ Thành Chương tên tuổi của anh đã bóng lọng lâu rồi.có lẽ cũng chẳng ai cất công đếm xem có bao nhiêu bài báo bao nhiêu người đã viết về Thành Chương. Bài viết này như một lời nói thêm về bức tranh chân dung tôi vẽ về anh. Trước nhất tôi xin nói rõ tranh chân dung tôi vẽ họa sỹ Thành Chương này là tranh sơn dầu đầu tiên tôi vẽ theo sự động viên của Thành Chương tất nhiên chưa nghệ thuật chưa giống và chưa vân vân. nhưng nó là kỷ niệm là cái mốc để đo sự khá lên của tôi sau này. Tranh này tôi vẽ to chính tay Thành Chương đã cúp để có kích cỡ như hiện nay. Tôi vẽ anh đúng dịp tranh của anh được Tổ chức Liên hợp quốc chọn in tem và phong bì của tổ chức này sử dụng toàn cầu. Anh tặng tôi 1 phiên bản con tem và chữ ký của Ngài Tông thư ký LHQ. Chúng tôi quen thân nhau từ Thời anh Nguyên Ngọc làm TBT báo Văn Nghệ tôi lo phần tranh vui trang 16. Duyên nợ với Thành Chương không chỉ vì anh là hoạ sĩ có tài số đào hoa là quý tử của Nhà văn Kim Lân là người đang sở hữu cái Phủ Thành Chương bề thế.mà vì cái hay cái dở của Thành Chương tôi thấy có lý và thấy được. Tôi chịu không thể thống kê được tất cả tên các tác phẩm của anh như tiêu chí đề ra khi giới thiệu chân dung tác giả trên trang Web này. Có thể sơ bộ quy ra vàng hoặc tiền chăng . Ta thử thí dụ rằng anh bán tranh để tậu Phủ Thành Chương bây giờ ta bán Phủ để xem được bao nhiêu tiền. Chắc số tiền lớn đến mức so với giá tranh của danh họa Châu Âu. Tôi không giám so sánh thứ hạng nữa. Nghệ thuật khi đã ở đỉnh cao thì nó đạt đến sự vô lý nhưng mà người ta vẫn thấy nó có lý. Để cái vô lý ấy được thừa nhận thì nó đã có một quá trình có lý rồi. Đạt đến đỉnh cao thì tất cả những gì liên quan đến đẳng cấp ấy đều có giá trị. Tranh của anh chủ yếu bán cho người nước ngoài vì nhiều lý do. Thật ra cũng là một điều rất đáng buồn. Thành Chương luôn luôn tạo điều kiện cho người chơi tranh trong nước. Anh bán cho người nước ngoài với