Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Anh lên xứ núi tìm Xuân Với trùng xanh, với trắng ngần hoa ban Với mây giăng đỉnh non ngàn Với hương gió thoảng sương lan ráng chiều Vườn xa thấp thoáng khăn piêu Sáo khèn dìu dặt, lời yêu ngập ngừng Thoi gieo gõ thức chim rừng Tong tong suối hát, rưng rưng lá cười Anh lên lắng tiếng gọi Người Xôi nương hạt mọng , tay mời búp xinh Rượu trao men, mắt gửi tình Ngả nghiêng sàn gió, bồng bềnh chân say Mời xòe nắm chặt cổ tay Gọi trăng non thức san đầy cơn mơ Bây giờ. | HỒ TÂY - Lý Viễn Giao Gió xuân kẻ mượt dòng sương Sâm cầm điểm nốt nhạc vương cuối trời Sóng xanh lẩy hạt gieo lời Ca trù rút ruột loang vời Hồ Tây. XUÂN XỨ NÚI Anh lên xứ núi tìm Xuân Với trùng xanh với trắng ngần hoa ban Với mây giăng đỉnh non ngàn Với hương gió thoảng sương lan ráng chiều Vườn xa thấp thoáng khăn piêu Sáo khèn dìu dặt lời yêu ngập ngừng Thoi gieo gõ thức chim rừng Tong tong suối hát rưng rưng lá cười Anh lên lắng tiếng gọi Người Xôi nương hạt mọng tay mời búp xinh Rượu trao men mắt gửi tình Ngả nghiêng sàn gió bồng bềnh chân say Mời xòe nắm chặt cổ tay Gọi trăng non thức san đầy cơn mơ Bây giờ như chửa bao giờ Xuân dầy ngồn ngộn vẫn ngờ chiêm bao. TRỞ LẠI ĐỒI SIM Tưởng rằng đã bỏ quên rồi Mầu hoa ngày ấy với đồi hoa xưa Hoa đơm tím nắng tím mưa Hoa giăng tím mắt đợi chờ lời trao Ngập ngừng đã ngỏ gì đâu Mà sao hoa đã của nhau tím đồi Thế rồi. em nhỉ. thế rồi Thời gian mắc võng xa xôi lấp đầy Phương trời tím ngắt chân mây Xui anh tìm lại cái ngày tím nhau Vẫn là chẳng nói nửa câu Ngợp lòng hoa tím tự đâu ùa về NGHÌN NĂM Nhìn trời mắt hút rồng bay Nhìn hồ lòng ngẩn ngơ say kiếm thần Nhìn người mặt chạm mùa xuân Nghìn năm xa phảng phất gần đâu đây HOA CỎ Ai đem rao bán ước mơ Để em phơ phất phất phơ giữa đời Ước mơ ai thả lên trời Để em ngùi ngậm ngậm ngùi gió xuân Trắng hồng thực ảo xa gần Để em bẩn thẩn bần thần mây cao Sao em không mọc bờ ao Lại đi lạc hút lối vào phố xa Người ta thì mặc người ta Em là hoa cỏ em là thế thôi