Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
“Hương vị xa xôi” của Nguyễn Minh Thành. Tôi đọc comments của các bài về triển lãm Mình nói chuyện gì khi mình nói chuyện tình trên SOI, thấy vui sướng vì được khen, thấy buồn vì bị chê và thấy an ủi vì được bênh. Tất nhiên, tôi thích nhất là được toàn lời khen, nhưng điều đó không xảy ra. Sau một lúc buồn vì bị chê, tôi lấy lại được tinh thần và suy gẫm. | NGUYỄN MINH THÀNH Vấn đề là đến giờ tôi vẫn chưa chán. Hương vị xa xôi của Nguyễn Minh Thành. Tôi đọc comments của các bài về triển lãm Mình nói chuyện gì khi mình nói chuyện tình trên SOI thấy vui sướng vì được khen thấy buồn vì bị chê và thấy an ủi vì được bênh. Tất nhiên tôi thích nhất là được toàn lời khen nhưng điều đó không xảy ra. Sau một lúc buồn vì bị chê tôi lấy lại được tinh thần và suy gẫm. Như lời người xưa dạy rằng lời chê là có ích cho mình tiến bộ cho nên tôi không buồn nữa và lấy làm biết ơn những người chê. Tôi chỉ muốn gửi tới một số quí vị có comments vài lời giải thích của tôi nhằm đính chính một số ý kiến mà tôi cho là chưa được hiểu một cách ngay ngắn. Thứ nhất là gửi tới nick HTX TOAN LOI va nick EM-CO-Y-KIEN Tranh Cô gái mù quí bạn nói là giống tôi hay giống loạt tranh tự họa của tôi từ hơn chục năm nay thì tôi xin gải thích thế này Tôi vẽ một loạt tranh từ những năm 1996 1997 1998 và tôi triển lãm. Triển lãm đó tên là Cái mặt tôi. Kể từ đó tôi không có ý vẽ tôi nữa tuy nhiên nhân vật trong tranh tôi thì vẫn thế vẫn là khuôn mặt mà tôi ưa thích. Và cho tới giờ tôi vẫn chỉ thích khuôn mặt như vậy và tôi chưa biết còn thích đến bao giờ. Tôi vẽ những khuôn mặt như người đi mò ốc mò thấy con này cũng giống con kia nhưng lại mò tiếp. Vấn đề là đến giờ tôi vẫn chưa chán. Như vậy trong tranh của tôi gọi là tự họa cũng được mà không phải cũng đúng. Cũng có khi tôi vẽ những chân dung người khác nhưng chỉ là người nào đó cụ thể và tôi vẽ thật giống người đó dĩ nhiên khi nào vẽ không giống lắm thì rất buồn Nhưng được cái tôi có khả năng vẽ giống nên thường là giống nhiều hơn không giống lắm. Nếu tôi mà là hội viên hội nghệ sỹ tôi đã làm đơn xin đổi danh hiệu họa sỹ của tôi thành danh hiệu nhà truyền thần . Và trong tranh cô gái mù tôi tự nhận xét là không giống tôi vì bây giờ tôi già và xấu lắm nhưng các bạn vẫn cho là giống tôi thì cũng mừng nhưng mà cũng hơi xấu hổ. Tôi e sợ là các bạn nhìn bức tranh đó bằng định kiến. Nếu cô gái trong tranh giống .