Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
NHỮNG NGƯỜI TRẺ LẠ LÙNG Phần V Bạn thân mến Hãy cho phép tôi gọi bạn như vậy dù chưa biết bạn là ai, nhưng bạn đang cầm trong tay cuốn “Già ơi chào bạn!” của tôi thì đã là bạn của tôi, chúng ta đã là bạn của nhau, không kể tuổi tác, không kể dặm đường xa cách ngắn dài. Có một thày thuốc Nhật, bác sĩ Yashiro Yukio thì phải, đã nói: “Khi tuyết rơi, khi hoa nở, khi trăng lên, hơn bao giờ hết, ta nhớ đến bạn”. Chổ tôi không có tuyết nhưng trong sân nhà tôi hoa. | NHỮNG NGƯỜI TRẺ LẠ LÙNG Phần V Bạn thân mến Hãy cho phép tôi gọi bạn như vậy dù chưa biết bạn là ai nhưng bạn đang cầm trong tay cuốn Già o i. chào bạn của tôi thì đã là bạn của tôi chúng ta đã là bạn của nhau không kể tuổi tác không kể dặm đường xa cách ngắn dài. Có một thày thuốc Nhật bác sĩ Yashiro Yukio thì phải đã nói Khi tuyết roi khi hoa nở khi trăng lên hon bao giờ hết ta nhớ đến bạn . Chổ tôi không có tuyết nhưng trong sân nhà tôi hoa đang nở trăng đang lên và tôi cũng đang nhớ đến bạn muốn chia sẻ cùng bạn những cảm xúc những suy nghĩ của tôi mong bạn chấp nhận với một niềm vui. Hãy cho phép tôi nói một chút về mình về việc tại sao tôi có quyển sách nhỏ mà bạn đang cầm trong tay. Vâng tôi mới 60 tuổi cái tuổi còn quá trẻ đối với một người 80 tuổi và đã quá già với một người 20 tuổi. Nhưng với tôi tôi không biết mình đã có tuổi tích tuổi lúc nào tôi cũng thấy tôi đã già và lúc nào tôi cũng thấy tôi còn trẻ. Tôi là một thầy thuốc một bác sĩ Nhi khoa đã hành nghề trên 30 năm tại Sài Gòn. Tôi nhớ mình mới khám chữa bệnh cho một chú bé so sinh thì chẳng bao lâu đã thấy chú bé đó mang trên tay một chú bé so sinh khác là con của chú để nhờ tôi khám chữa bệnh. Thời gian trôi qua lúc nào đó vậy Ngoài việc khám chữa bệnh tôi còn làm các chưong trình Săn sóc sức khoẻ ban đầu cho trẻ em Giáo dục sức khoẻ phòng chống AIDS thuốc lá dạy học viết báo. Tôi làm việc như điên cả ngày lẫn đêm quên cả bản thân mình quên cả thời gian và mọi thứ cứ trôi lăn đi như thế cho đến một hôm người ta phải đưa tôi vào bệnh viện cấp cứu vì tai biến mạch máu não. Người ta cạo trọc đầu tôi đục hai lỗ ở sọ để đặt ống dẫn lưu. Tỉnh dậy tôi nghĩ thế là xong Đột nhiên tôi nghe tiếng chim hót trên cành cây ngoài cửa sổ ánh sáng ban mai chiếu rọi trên giường bệnh tôi nằm. Tiếng chim ánh nắng trời ơi như đã từ lâu tôi không hề biết có nó. Một cảm xúc dâng trào trong tôi. Tôi thấy mình thở. Tôi thấy những người thân và bạn bè vây quanh người nào cũng không giống như trước kia như tôi đã từng thấy.