Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
áo bông che bạn (1) Ai ơi, còn nhớ ai không ? Trời mưa một mảnh áo bông che đầu. Nào ai có tiếc ai đâu ? áo bông ai ướt khăn đầu ai khô ? Người đi Tam Đảo, Ngũ Hồ Kẻ về khóc trúc than ngô một mình Non non nước nước tình tình Vì ai ngơ ngẩn cho mình ngẩn ngơ (1) Nguyễn Công Hoan đã phân tích bài thơ và khẳng định "bạn" đây là một cô gái. Các cụ phụ lão ở Vị Xuyên cũng xác nhận đây là bài thơ tình tác giả viết. | áo bông che bạn 1 Ai ơi còn nhớ ai không Trời mưa một mảnh áo bông che đầu. Nào ai có tiếc ai đâu áo bông ai ướt khăn đầu ai khô Người đi Tam Đảo Ngũ Hồ Kẻ về khóc trúc than ngô một mình Non non nước nước tình tình Vì ai ngơ ngẩn cho mình ngẩn ngơ. . 1 Nguyễn Công Hoan đã phân tích bài thơ và khẳng định bạn đây là một cô gái. Các cụ phụ lão ở Vị Xuyên cũng xác nhận đây là bài thơ tình tác giả viết cho bà Hai Đích tức bà Côn con gái tiến sĩ Nguyễn Công Độ. Hai người yêu nhau từ hồi còn trẻ nhưng không lấy được nhau vì gia đình ông Nghè không thuận. Mãi sau này hai người vẫn lưu luyến nhau và bài thơ này ghi lại một kỉ niệm lúc đã muộn mằn. Hoá ra dưa Ước gì ta hoá ra dưa Để cho người tắm nước mưa chậu đồng Ước gì ta hoá ra hồng Để cho người bế người bồng trên tay Gửi người cũ 1 Yêu nhau chẳng lấy được nhau nào Mình nghĩ làm sao tớ nghĩ sao Trai gái bởi tay bà mụ nặn Vợ chồng nguyên mối chị Hằng trao 2 Xa đi ngán nỗi lòng thương nhớ Gần lại càng thêm dạ khát khao. Bến Vị non Nùng xa cách mấy 3 Mà không buộc chặt sợi tơ đào 1 Tức cô Tuyết một cô đầu Hà Nội. 2 Tức bà Nguyệt. 3 Bến Vị Hoàng Nam Định và núi Nùng Hà Nội . Nhớ bạn phương trời 1 Ta nhớ người xa cách núi sông Người xa xa lắm nhớ ta không Sao đang vui vẻ ra buồn bã Vừa mới quen nhau đã lạ lùng Khi nhớ nhớ cùng trong mộng tưởng Nỗi riêng riêng cả đến tình chung. Tương tư lọ phải là mưa gió 2 Một ngọn đèn xanh trống điểm thùng. 1 Có người nói đây là bài thơ nhớ Phan Bội Châu. 2 Có bản chép trai gái . Cái nhớ Cái nhớ hình dung nó thế nào Khiến người trong dạ ngẩn ngơ sao Biết nhau cho lắm thêm buồn nhỉ Để khách bên trời dạ ước ao Hỏi ông trăng Ta lên ta hỏi ông trăng Hoạ là ông có biết chăng sự đời Ông cao ông ở trên trời Mà ông soi khắp nước người nước ta. Năm châu cũng một ông mà Kể riêng thì lại mỗi nhà mỗi ông. Chiêm bao Bỗng thấy chiêm bao thấy những người Thấy người nói nói lại cười cười. Tỉnh ra lại tiếc người trong mộng Mộng thế thì bằng tỉnh mấy mươi. Văn tế sống vợ 1 Con gái nhà dòng lấy chồng kẻ chợ .