Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Người đời nam bắc đường muôn ngả Quan, tướng, thần tiên vốn cũng người. Triều đại hưng vong; sớm lại tối, Gió sông thổi đổ cây lâu đời. Công danh, phú quý đều hư ảo! Chỉ nhọc lòng ta, ngày tháng trôi. Rượu nâng dăm chén say cho khướt, Nước chảy, hoa trôi ai biết nơi? Bài thơ này chẳng qua là một lời sáo ngữ thông thường. Nó cho rằng phú quý, công danh trong đời người ta chung quy là những sự vật ngoài mình. Người đời hễ thấy công danh là cố chết đi tìm cho được | NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 1 Lấy câu chuyện trình bày đại nghĩa Mượn người tài trau chuốt lời văn Người đời nam bắc đường muôn ngả Quan tướng thần tiên vốn cũng người. Triều đại hưng vong sớm lại tối Gió sông thổi đổ cây lâu đời. Công danh phú quý đều hư ảo Chỉ nhọc lòng ta ngày tháng trôi. Rượu nâng dăm chén say cho khướt Nước chảy hoa trôi ai biết nơi Bài thơ này chẳng qua là một lời sáo ngữ thông thường. Nó cho rằng phú quý công danh trong đời người ta chung quy là những sự vật ngoài mình. Người đời hễ thấy công danh là cố chết đi tìm cho được. Nhưng khi nắm được trong tay nó lại hóa thành nhạt thếch. Thế nhưng từ xưa đến nay mấy ai hiểu được lẽ này Tuy nhiên vào cuối triều Nguyên 1 cũng xuất hiện một con người lỗi lạc. Người ấy họ Vương tên Miện sống trong một làng ở huyện Chư Ký. Khi Vương lên bảy tuổi cha mất sớm mẹ lo may vá để kiếm tiền cho con đến trường làng học. Thấm thoát ba năm qua Vương Miện đã mười tuổi. Người mẹ gọi con đến bảo - Con ơi không phải mẹ cố ý ngăn cản con đâu. Chỉ vì từ khi cha con mất đi mẹ là đàn bà góa tiền chỉ có đồng ra mà không có đồng vào. Mùa màng thì không ra gì gạo củi lại đắt. Áo quần đồ đạc cái nào cầm được thì đã cầm rồi cái nào bán được thì đã bán rồi. Nay nếu chỉ dựa vào món tiền may thuê vá mướn của một mình mẹ thì đủ làm sao cho con ăn học được. Bây giờ chỉ còn cách cho con đi chăn trâu thuê cho nhà hàng xóm. Mỗi tháng có thể kiếm được ít tiền lại có cơm ăn. Đến ngày mai thì con phải đi. Vương Miện nói - Mẹ nói phải đấy Con ngồi học trong lòng cũng áy náy không yên. Đi chăn trâu cho nhà người ta còn hơn. Nếu muốn học con vẫn có thể mang theo vài quyển sách học lấy cũng được. Ngay đêm hôm đó công việc bàn xong. Hôm sau hai mẹ con cùng đến nhà ông hàng xóm là Già Tần. Già Tần giữ mẹ con Vương Miện lại ăn cơm sáng rồi dắt trâu ra giao cho Vương Miện. Già chỉ ra ngoài cửa nói - Từ cửa nhà chạy thẳng ra chừng vài trăm bước là hồ Thất Mão. Ven hồ có cỏ xanh. Nhà nào cũng cho trâu ra nghỉ ở đó. Lại có mấy mươi cây thuỳ dương lớn rất