Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tam Hạ Nam Đường Tác giả: Khuyết Danh Hồi Thứ Sáu Dư Hồng thấy Trịnh Ấn đuổi theo, bèn lấy chiêng lạc hồn gióng lên. Vua Thái Tổ càng thêm hết hoảng, té ra coi lại Trịnh Ấn vẫn như thường. Trịnh Ấn lướt tới đập xuống một roi, chiêng lạc hồn gần bể. Dư Hồng thất kinh, xách chiêng chạy dài, không rõ vì cớ gì mà phép hết linh, liền rút cây đạo trảm thần phóng lên, hào quang sáng rực, Trịnh Ấn trông thấy cũng hoảng kinh, chẳng ngờ hào quang trên chiếc mão chiếu lên, làm cho. | Tam Hạ Nam Đường Tác giả Khuyết Danh Hồi Thứ Sáu Dư Hồng thấy Trịnh Ấn đuổi theo bèn lấy chiêng lạc hồn gióng lên. Vua Thái Tổ càng thêm hết hoảng té ra coi lại Trịnh Ấn vẫn như thường. Trịnh Ấn lướt tới đập xuống một roi chiêng lạc hồn gần bể. Dư Hồng thất kinh xách chiêng chạy dài không rõ vì cớ gì mà phép hết linh liền rút cây đạo trảm thần phóng lên hào quang sáng rực Trịnh Ấn trông thấy cũng hoảng kinh chẳng ngờ hào quang trên chiếc mão chiếu lên làm cho đao phép sa xuống đất. Dư Hồng tức mình thấy hào quang trên mão của Trịnh Ấn chiếu ra biết trên mão Trịnh Ấn có bửu bối liền hốt đậu trong túi vải lên đọc thần chú hóa ra vài ngàn binh mã bao vây Trịnh ấn. Trịnh Ấn nhờ mặc giáp tiên nên binh quỷ không dám đến gần. Trịnh Ấn múa roi đánh binh tướng té lăn hóa ra toàn là đậu đen đậu đỏ. Dư Hồng ngả lòng muốn trở về e vua Nam Đường cười chê nhưng muốn đánh nữa lại sợ không thắng nổi ngẫm nghĩ một lúc không ra kế. Trịnh Ấn nhớ lời thầy dặn biết mình không phải là đối thủ với Dư Hồng nên tính ra tay trước liền lấy trái chùy ném vào Dư Hồng. Dư Hồng tránh không khỏi trúng vào chân mày đau nhức quá sức gần té xuống hươu Trịnh Ấn lại quăng bồi một trái chùy nữa Dư Hồng bên độn thổ về trại còn hươu bị chùy ngã xuống đất chết tươi. Trịnh Ấn thấy Dư Hồng độn thổ tiền múa roi trở lại lên yên giục ngựa trở về nước viện binh. Còn vua Thái Tổ và Miêu Quân Sư thấy rõ mừng rỡ vô cùng biết Trịnh Ấn thế nào cũng viện được binh tướng đến giải cứu. Trịnh Ấn đi hơn mấy ngày mới tới ải Giới Bài thấy một vị tướng đi có quân hầu rất đông trên cờ đề chữ Phan coi lạ là cờ nguyên soái. Trịnh Ấn nghĩ thầm - Người này bất quá là một đại tướng mà thôi lẽ thì phải xuống ngựa chào Tam Hạ Nam Đường Trang 1 mình sao dám làm kiêu ngồi trên lưng ngựa. Vị tướng này là Phan Nhơn Mỹ thấy Trịnh Ấn tuy nhỏ tuổi mà mặc sắc phục nhà vua nhìn ra là Trịnh ấn nên Nhơn Mỹ xuống ngựa hỏi chào - Người ngồi trên ngựa đó có phải là con Nhữ Nam Vương không Vì tôi không biết nên thất lễ. Trịnh Ấn thấy Phan Nhơn Mỹ