Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 8: Đấu trí bất đấu lực. Nguồn: Sưu Tầm Biểu tình Lâm Hiên trở nên âm trầm, đối phương xuất thủ rất ngoan độc, ngoài ý liệu của hắn. Hắn cắn răng, không chút trốn tránh mà bước ra sau thêm một bước nữa. “Vèo!” Phi kiếm tấn công hụt, đánh trúng vách núi đằng sau, âm thanh ầm ầm xuất hiện, vô số đá vụn rơi xuống. | Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Phiêu Vân Cốc Chương 8 Đấu trí bất đấu lực. Nguồn Sưu Tầm Biểu tình Lâm Hiên trở nên âm trầm đối phương xuất thủ rất ngoan độc ngoài ý liệu của hắn. Hắn cắn răng không chút trốn tránh mà bước ra sau thêm một bước nữa. Vèo Phi kiếm tấn công hụt đánh trúng vách núi đằng sau âm thanh ầm ầm xuất hiện vô số đá vụn rơi xuống. Lúc này sắc mặt của Chu Yến vô cùng kinh ngạc nàng ta có mơ cũng không tưởng tượng được một tên đệ tử Linh Động tiền kỳ lại nhẹ nhàng né tránh được công kích của mình đồng thời điều quỷ dị chính là Lâm Hiên không có tránh né mà trong lúc phi kiếm sắp đâm vào thì hắn đột nhiên trầm xuống mặt đất. Vậy là ra làm sao Chu Yến vừa phẫn nộ vừa kinh ngạc không tự chủ được tiến lên vài bước để tra xét xem nhưng khi nàng ta vừa bước đến bước thứ ba thì hình như đã động chạm tới cơ quan nào đó. Một cái lưới lớn từ trên đầu chụp xuống bao phủ nàng vào bên trong. Sự tình diễn ra đột ngột nhưng Chu Yến cũng không giật mình. Nàng ta nhanh chóng bắt pháp quyết muốn thoát khỏi tấm lưới tuy nhiên lúc này từ chỗ mà Lâm Hiên trầm xuống bắn ra một viên băng châu đánh trúng vào một sợi dây thừng đang buộc vào một cây đại thụ. Sợi dây thừng liền đứt ra nương theo lực đàn hồi có một cây trúc to lớn hai đầu bị tước nhọn lao về phía Chu Yến. Không. Chu Yến cực kỳ sợ hãi thanh âm ngoan độc đã trở nên kinh hoảng tiếp theo vang lên một tiếng kêu thảm khốc. Nàng ta bị tấm lưới quấn lấy căn bản không thể tránh đi nên bị cây trúc xuyên qua giữa ngực. Đến chết nàng ta cũng không hiểu tại sao mình lại dễ dàng vẫn lạc ở đây. Ánh mắt nàng ta mang theo vẻ không cam tâm trong tay vẫn cầm chặt bảo vật đoạt được từ sư phó của mình. Chu Yến hồn du địa phủ. Hai phút sau Lâm Hiên mới từ một cái hố đất bò ra liếc nhìn thi thể kia rồi mới thở phào nhẹ nhõm. Tình huống vừa rồi chỉ có thể diễn tả bằng một từ hiểm mà thôi. Nếu không phải hắn dày công tính kế thì người nằm trên mặt đất bây giờ phải là hắn mới đúng. Lâm Hiên từ sau khi bị phát hiện liền suy nghĩ làm .