Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tôi đã được nghe nhiều về bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng nhưng gần đây mới được thưởng thức trọn vẹn cả bài thơ. Và tự như một thỏi nam châm bằng chất nhạc kỳ diệu, bằng hòa khí cách mạng sôi nổi Tây Tiến đã cuốn hút tôi một cách khác thường. | Ôn thi đại học môn văn -phần 11 Đề bài Phân tích bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng Muốn phân tích hay cần hiểu được hoàn cảnh ra đời của bài thơ Tây Tiến Bài làm 1 Tôi đã được nghe nhiều về bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng nhưng gần đây mới được thưởng thức trọn vẹn cả bài thơ. Và tự như một thỏi nam châm bằng chất nhạc kỳ diệu bằng hòa khí cách mạng sôi nổi.Tây Tiến đã cuốn hút tôi một cách khác thường. Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng Đồng chí của Chính Hữu nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên mang đậm hào khí lãng mạn của một thời gắn với một giai đoạn lịch sử đấu tranh anh dũng của dân tộc. Tây Tiến không có một sáng tạo gì khác thường đốt xuất mà vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi lụy não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời gian khổ và oanh liệt của lịch sử đất nước nhưng được thể hiện theo cách riêng đặc đắc qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể nỗi nhớ đồng đội trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân thành của Quang Dũng về những người đồng đội của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ khiến cho người đọc cảm động sâu xa. Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết trải rộng cả không gian và thời gian mênh mông. Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi Nhớ vê rừng núi nhớ chơi vơi. Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến nhớ những người đồng đội và nỗi nhớ ấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ.nhưng nhớ chơi vơi thì có lẽ Quang Dũng là người đầu tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ ấy gợi xa về cả không gian thời gian và tầm cao nữ nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này khi mới xa đoàn quân Tây Tiến xa mà không hẹn ước không biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời gian trải dài tạo nên nỗi nhớ chơi vơi bâng khuâng khó tả. Rồi cứ thế nỗi nhớ đồng đội ấy lan tỏa thấm đượm nồng nàn trên