TAILIEUCHUNG - CHIẾC KHĂN

Nhà ông Phán Lại có cô con gái xinh người đẹp nết, mười bảy tuổi, cái tuổi đầy mơ mộng pha chút lo sợ thầm kín rất đặc trưng cho lứa tuổi ấy. Cô đang yêu, hay cũng gần như thế. Ông làm thông phán ở thành phố mới dọn về làng, do vậy người ta mới gọi là Phán Lại. Ông vốn người bộc trực, liêm khiết (chắc vì thế mà thành buồn chán rồi từ quan), hồ hởi chào đón cách mạng và sự ra đời của chế độ mới. . | CHIẾC KHĂN Nhà ông Phán Lại có cô con gái xinh người đẹp nết mười bảy tuổi cái tuổi đầy mơ mộng pha chút lo sợ thầm kín rất đặc trưng cho lứa tuổi ấy. Cô đang yêu hay cũng gần như thế. Ông làm thông phán ở thành phố mới dọn về làng do vậy người ta mới gọi là Phán Lại. Ông vốn người bộc trực liêm khiết chắc vì thế mà thành buồn chán rồi từ quan hồ hởi chào đón cách mạng và sự ra đời của chế độ mới. Dù chẳng còn trẻ những ngày ấy người ta thấy ông hăng hái tham gia các hoạt động đoàn thể và là một trong những người đi đầu trong đoàn biểu tình cướp phá Đồn Thủy rồi kéo về Nhà Hát Lớn cuối tháng Tám năm 1945. Khi Pháp trở lại để tỏ thái độ bất hơp tác ông đưa con gái cô Nguyệt Tú về sống ở làng này vốn là quê tổ của ông cách Hà Nội tám mươi cây số về phía Tây và được xem là khu an toàn kháng chiến. Cô Nguyệt Tú đã học hết lớp chót trường nữ sinh trung học khá giỏi tiếng Pháp bằng chứng là chiều chiều cô ngồi bên cửa sổ đọc tiểu thuyết của các nhà văn tình cảm phương Tây rồi thút thít khóc một mình. Thậm chí cô còn theo học cả đàn pianô như nhiều tiểu thư thị thành thời ấy nhưng sau do gia đình sa sút đành bỏ. Cô là người nhút nhát hiếm thấy lại mau nước mắt và mỗi lần phải nói chuyện trực tiếp với ai nhất là đàn ông khuôn mặt xinh đẹp trắng nhợt của cô lại đỏ rực đỏ đến cả hai tai. Cô sống khép mình không có chủ kiến mà dường như cũng chẳng muốn có. Rõ ràng cô sinh ra để được che chở chứ chẳng phải che chở người khác. Cô thực sự sợ hãi khi thấy các cô gái làng thắt quần móng lợn suốt ngày lăn lê bò toài trên sườn đồi hò hét đâm chém các hình nộm lại cười rất to và nói những lời cô bịt tai không dám nghe. Các cô kia thì tất nhiên chẳng coi cô ra gì một con bé tiểu thư thành phố thuộc giai cấp ăn bám một phần tử vô tích sự không đáng cho họ mời tham gia hội họp và luyện tập. Thế mà không ai ngờ không ai biết chính cái cô ăn bám vô tích sự ấy và đội trưởng đội du kích của họ đang yêu nhau mà không chỉ mới hôm qua hay tuần trước. Họ quen nhau vì anh đội trưởng du kích rất

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.