TAILIEUCHUNG - CHUYỆN TÌNH ANH TÔN TẪN

D ĩ nhiên Tôn Tẫn chỉ là cái biệt hiệu chúng tôi đặt cho anh để gọi cho vui thôi chứ thật ra không có gì giống nhau cả. Theo điển tích thì Tôn Tẫn là người nước Tề, là một quân sư, một nhà chỉ huy quân sự nổi tiếng thời Chiến Quốc. Tôn Tẫn bị Bàng Quyên, một người bạn học vì ghen ghét tài nên đã mượn pháp luật mà trị tội chặt cả hai chân. | CHUYÊN TÌNH ANH TÔN TẪN D ĩ nhiên Tôn Tần chỉ là cái biệt hiệu chúng tôi đặt cho anh để gọi cho vui thôi chứ thật ra không có gì giống nhau cả. Theo điển tích thì Tôn Tần là người nước Tề là một quân sư một nhà chỉ huy quân sự nổi tiếng thời Chiến Quốc. Tôn Tần bị Bàng Quyên một người bạn học vì ghen ghét tài nên đã mượn pháp luật mà trị tội chặt cả hai chân. Còn anh bạn của chúng tôi chỉ bị cụt một chân tới đầu gối phải đi chân giả khập khiểng. Chúng tôi quen nhau khi cùng lên vùng kinh tế mới sinh sống theo lệnh của nhà cầm quyền. Cả một khu rừng được ủi thành những đường ngang. Một con đường lớn thẳng góc nối những đường ngang này lại thành con đường giao thông chính. Hai bên đường phân ra thành từng lô gia cư nhìn đối diện nhau phía sau lô gia cư là lưng của một nhà nào đó khác của đường ngang tiếp theo. và những gia đình sống trong cùng một đường ngang đó gọi là một đội . Thôn tôi ở có từ đội 1 đến đội 12 nhà tôi ở đội 4 nhà anh Vinh - Tôn Tần - ở đội 10 vậy là gia đình anh lên sau gia đình tôi một hai tháng gì đó. Những người cùng cảnh ngộ thường dễ làm quen với nhau nhất là trong cái kiểu hoàn cảnh giống như mình bị hiếp đáp và đe nẹt. Horn nữa dạo ấy chúng tôi chỉ vừa ngoài hai mươi tuổi cái tuổi sống rất thật và cởi mở tấm lòng. Tôi làm nghề dạy học anh Vinh cũng như hầu hết người trong thôn làm nghề nông trên những đồng đất tự khai phá. Ngoài ra anh còn có thêm nghề cưa gỗ cái nghề nhọc nhằn nhưng kiếm tiền thì cũng sướng. Tôi ngày một buổi đi dạy học buổi còn lại thường lên rầy với gia đình. Chỉ có buổi tối thì buồn. Rừng sâu heo hút tối om om đường sá đi lại thì gập ghềnh mùa khô và sình lầy mùa mưa. Tôi thường hay ra khu tập thể giáo viên ở gần đội 10 để chơi. Nói chuyện tào lao riết cũng hết đề tài chúng tôi bày ra đánh domino hết đánh domino lại rủ nhau ra quán cá phê cô Mai cạnh đó uống cà phê nói dóc. Bên ngọn đèn dầu leo lét chúng tôi gọi mấy ly cà phê và và dở bịch thuốc rê ra hút ngồi nghe lén tiếng hát Lệ Thu hay Khánh Ly bên cái máy cassette .

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.