TAILIEUCHUNG - Ngày về sẽ bình yên

Không biết vì sao dì Mận lại tìm được đến chỗ ở của mẹ và tôi bây giờ. Đã bao nhiêu năm rồi còn gì. Mẹ gọi điện báo lúc tôi còn đang vật lộn với đống bài vở chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp. Mẹ bảo: - Dì và em Duy đến. Con tranh thủ về. Dì chỉ ở chơi được ít ngày thôi. Tôi dạ răm rắp nơi khóe miệng nhưng trong lòng lại thấy dửng dưng, sau đó thì lại hoang mang nhiều ý nghĩ. . | TKT A Ầ 1 A 1 V Ngày vê sẽ bình yên Không biết vì sao dì Mận lại tìm được đến chỗ ở của mẹ và tôi bây giờ. Đã bao nhiêu năm rồi còn gì. Mẹ gọi điện báo lúc tôi còn đang vật lộn với đống bài vở chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp. Mẹ bảo - Dì và em Duy đến. Con tranh thủ về. Dì chỉ ở chơi được ít ngày thôi. Tôi dạ răm rắp nơi khóe miệng nhưng trong lòng lại thấy dửng dưng sau đó thì lại hoang mang nhiều ý nghĩ. Tôi có nên về lúc này không Mà giả sử có về thì sao nhỉ Gặp dì Mận và em Duy tôi sẽ nói gì bây giờ Trách móc dì ư Liệu tôi trách dì có đúng có nên không Trách dì hay trách ba tôi. Cũng đã bao năm tôi không gặp ba. Người đàn ông mà lúc nào mẹ tôi cũng gieo vào đầu tôi câu nói Ba con là người rất tuyện vời để át đi những suy nghĩ bồng bột nông nổi sẽ đến trong đầu tôi. Nhưng tôi thì nghĩ khác dù cho mẹ luôn đứng về phía ba. Thời gian dù có trôi nhanh đến đâu cũng không sao làm mờ đi những dấu vết ngày cũ. Tôi gọi đó là sự tổn thương. Những ngày mưa gió bão bùng dù có ghê gớm đến mấy cũng không đáng sợ bằng những cơn bão lòng đã từng ngày giày vò mẹ tôi. Mẹ kể cho tôi nghe những tổn thương trong lòng mẹ sau đó lại ân hận bảo đáng lẽ không nên cho tôi biết vì sợ tôi mang ý nghĩ không tốt về ba về dì Mận. Nhưng mẹ luôn trấn an tôi rằng ba con là người rất tốt rất yêu mẹ và con. Dì Mận không có lỗi gì cả. Sau này lớn lên con sẽ hiểu. Cứ đợi đến sau này thì mẹ già mất rồi còn đâu. Hạnh phúc trong tay mẹ nắm giữ được bao năm rồi sau đó bị san sẻ Mẹ bảo mẹ không trách ai cả chỉ lo dồn hết tình thương vào tôi. Tôi quay lại nổi giận với mẹ. Sao mẹ cứ hay nhận phần thiệt thòi về mình Phải chăng tính ích kỷ trong tôi trỗi dậy khiến tôi không giữ được mồm miệng lại càng ngoáy sâu vào những tổn thương của mẹ Thú thật tôi không có ác ý gì chỉ là tôi thương mẹ quá nhưng câu xin lỗi ngượng nghịu mãi mà tôi vẫn chưa nói được tròn vành rõ chữ trước mẹ. Để mẹ phải quay đi giấu giọt nước mắt nơi vạt áo. Ngày ấy rất xa. Lúc dì Mận bằng tuổi tôi bây giờ. Rớt tốt nghiệp cấp ba dì ở nhà .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.