TAILIEUCHUNG - Câu chuyện cuối đời

Ông pha ấm trà Bắc Thái do tôi đi công tác dài ngày về tặng, uống, gật đầu khen ngon. Rồi chỉ ra vườn. Tau mới bán một trăm mét vuông, thằng công an huyện lên mua, bảo không có thẻ đỏ cũng được. Ông tính với tôi, cái nhà này mối mọt ăn hết rồi, sắp sập rồi. Tau bán dùng tiền đó xây lại thành nhà thờ, thêm cái nhà nho nhỏ như phòng sinh viên ở tạm đến chết. | Câu chuyện cuôi đời Ông pha ấm trà Bắc Thái do tôi đi công tác dài ngày về tặng uống gật đầu khen ngon. Rồi chỉ ra vườn. Tau mới bán một trăm mét vuông thằng công an huyện lên mua bảo không có thẻ đỏ cũng được. Ông tính với tôi cái nhà này mối mọt ăn hết rồi sắp sập rồi. Tau bán dùng tiền đó xây lại thành nhà thờ thêm cái nhà nho nhỏ như phòng sinh viên ở tạm đến chết. Tôi nhìn vào ban thờ nhà ông có Phật có ông bà tổ tiên và có tấm ảnh người vợ mất lúc ông bốn mốt tuổi. Ông chú thích thêm tau làm sẵn chỗ để ảnh thờ và bát nhang tau luôn sau này con cháu bê từ mộ về đặt lên đó là vừa. Không có tau cụ mi cứ qua trà lá nghe tau đứng bên tau dòm cũng được. Tôi nghe im lặng. Ngẫm. Cái gì đó ứ tràn. Từ lúc tới đây mua đất an cư tôi với ông chỉ có nói và cười. Rắc rối về đứa con hoang của nàng Đ. chưa rõ mặt cha mà búa rìu dáo mác dư luận đang chĩa vào ông tôi cũng. đau lắm Tôi lờ chuyện đó mỗi lần qua ngồi với ông. Tôi không thể phơi bày một sự thật quá sức chịu đựng đối với bao ánh mắt xóm giềng luôn trìu mến với mối tâm giao giữa tôi và ông. Tôi biết nàng. Quá rõ. Một căn nhà trống trong một khu vườn trống một mình. Và giờ là hai. Hết tuần trà tôi lẳng lặng rút về bộ dạng lễ phép. Ông không hỏi không nhìn tôi ông vẫn nhìn về phía ngôi nhà của nàng Đ. xa xa lấp khuất sau bụi tre nhà mình. Tôi biết ông rất thương nàng vẫn nhận ra ấy trước hết đơn thuần là tình thương đồng loại. Nàng Đ. như con thú cái trúng tên lê chân về đến hang thì kiệt sức. Phải có một cánh tay nào đó băng bó cho nàng chứ. Ăn cơm tối xong tôi đứng ngó qua thấy ông ngồi chỗ cũ nhìn chỗ cũ y như ông vẫn ngồi từ sáng đến giờ. Thường trước lúc qua nhà ông tôi hay ngó xem ông có ở nhà không hay có ngồi ở bộ bàn đặt trước hiên không. Bước qua tôi cố tìm một câu vui vẻ để mở đầu cho quãng thời gian khá dài không gặp mặt nhau. Vào tới ý nghĩ đó đã không cần thiết. Tôi đang thấy ông nhìn về đoạn đường ngoặt lên con kiệt qua ngõ một ông già khăn đóng áo dài đen đang chân cao chân thấp bước lên. Đó đó cụ mi .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.