TAILIEUCHUNG - Những lá thư mùa đông

Mùa đông, cả thành phố ngập trong lăn tăn li ti bụi nước. Cả thành phố, ấy là bà nhớ, chứ mùa này hiếm khi bà ra khỏi nhà. Nước lịch xịch không biết từ đâu mà rò rỉ ra lắm thế, cứ men theo rãnh của những vết xe mà chảy dọc ngang. Bà ngồi trên ghế, áo khoác dầy như một chiếc đệm bông, nhưng vẫn thấy lạnh. Lạnh như từ trong xương lạnh ra. Lúc nào bà cũng thấy mi mắt nặng trĩu, và buồn. . | Mùa đông cả thành phố ngập trong lăn tăn li ti bụi nước. Cả thành phố ấy là bà nhớ chứ mùa này hiếm khi bà ra khỏi nhà. Nước lịch xịch không biết từ đâu mà rò rỉ ra lắm thế cứ men theo rãnh của những vết xe mà chảy dọc ngang. Bà ngồi trên ghế áo khoác dầy như một chiếc đệm bông nhưng vẫn thấy lạnh. Lạnh như từ trong xương lạnh ra. Lúc nào bà cũng thấy mi mắt nặng trĩu và buồn. - Hôm nay mấy độ con Căn phòng bên trong tối om như cũng lạnh như đang ngủ thều thào. - Mười ba. Bà lẩm bẩm Mười ba sao rét thế nhỉ rồi bà chợt nhớ phải nghĩ đến một cái gì đó để quên rét. Ừ quên rét cũng như quên chồng. Phải có một cái gì đó để vùi đầu vào để tất cả lẫn lộn lên để không gì còn định hình được nữa. Lúc ấy là quên. Mấy khối nhà quanh cao vọt lên cũng cổ xưa và tàn tạ như trời đất lác đác có những mái tôn che chắn chìa ra ngoài trông như những vảy cá khô. Mưa mà không phải mưa. Nghe nói trong nam mưa ào một cái là xong là nắng. Là có thể ra ngoài được có thể ra chợ gà tụ tập đầu hẻm để tán chuyện được. Nhưng có lẽ không bao giờ bà vào nam chơi nữa. Giờ bà chỉ còn một mình. Thời của bà dường như qua hẳn rồi. Nghĩ đến chuyện miền Nam bà chợt nhớ đến thư. Hôm nay là thứ bảy hẳn thể nào rồi cũng có thư của Lữ. Bà đã quen với nét chữ ấy rồi với con tem bốn trăm đồng dán lệch một bên thỉnh thoảng bị quăn góc. Có lẽ mưa gió thế này lão đưa thư bệnh hoạn ấy cũng nằm nhà. Lão trông cứ như con cò cái cổ dài cong cong xuống và ốm yếu thậm tệ. Dễ thường đã có đến hơn hai mươi năm nay lão làm công việc này. Lão hiền lành bởi lão bao giờ cũng thản nhiên đạp xe qua đám đàn bà miệng mồm cãi nhau như sanh sứa mà tỏ ra hết sức bàng quan. Trước kia lâu lâu lão mới ghé vào cái ngõ này nhưng nửa năm nay lão ghé vào thường xuyên hơn mỗi tuần một lần vào thứ bảy. Lão se sẽ đến bên cửa nhà bà rung cái thanh sắt cũ đã lung lay làm kêu lên những tiếng lanh canh. Bà nhận thư và không cần đọc cũng biết của ai. Chỉ một lần bà hỏi thư từ đâu đến. Lão cầm thư soi soi ngoài ánh sáng trời và buông thõng Thư .

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.