TAILIEUCHUNG - Ở nơi hạnh phúc nhất thế giới

Giữa mênh mông ngoài khơi Nam Thái Bình Dương, có một quốc gia mà giao thông không có đèn xanh đỏ. Ở đó vẫn còn những bộ lạc sinh sống như thời nguyên thủy, ăn củ - ngủ đất. Đó là đảo quốc Vanuatu - xứ đảo hạnh phúc nhất thế giới. Tôi lên đường đến đảo quốc Vanuatu, chỉ với chút ít thông tin đây là đất nước xinh đẹp, là thiên đường du lịch của người giàu có, với những bãi biển hoang sơ, những đồn điền dừa bạt ngàn trù phú, là đảo quốc có chỉ số. | AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA vvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvv Giữa mênh mông ngoài khơi Nam Thái Bình Dương có một quốc gia mà giao thông không có đèn xanh đỏ. Ở đó vẫn còn những bộ lạc sinh sống như thời nguyên thủy ăn củ - ngủ đất. Đó là đảo quốc Vanuatu - xứ đảo hạnh phúc nhất thế giới. Tôi lên đường đến đảo quốc Vanuatu chỉ với chút ít thông tin đây là đất nước xinh đẹp là thiên đường du lịch của người giàu có với những bãi biển hoang sơ những đồn điền dừa bạt ngàn trù phú là đảo quốc có chỉ số hạnh phúc cao nhất hành tinh. Nhưng vừa đặt chân xuống sân bay thủ đô Port Villa của đảo quốc Vanuatu mọi hình dung của tôi bị đảo ngược hoàn toàn. Đến đảo quốc Vanuatu lúc trời sẩm tối từ sân bay quốc tế Port Villa xe chở chúng tôi bon bon vào tiến vào trung tâm thủ đô Port Villa. Thú thật tôi chưa bao giờ kinh ngạc đến thế. Thủ đô ư Trời tối đen như mực không đèn đường xe len lỏi trên con đường bụi với cây cối ngập đầu hai bên trăng vằng vặc sáng. Thi thoảng tôi lại giật thót người khi nhìn thấy những bóng đen lù lù ven đường. Xe tiến đến gần bóng đen ấy nở ra một nụ cười với hàm răng trắng lóa nổi bật cùng hai tròng trắng hấp háy. Người dẫn đường giải thích với chúng tôi đó chính là những người bản địa đi làm về. Vào đến trung tâm Port Villa cũng mới hơn 7 giờ tối. Nhưng hầu hết các cửa hiệu đã đóng cửa chỉ còn lại vài bóng đèn nhờ nhờ hắt ra từ các ngôi nhà ven đường lác đác ngoài phố chỉ vài chiếc xe hơi nhẩn nha qua lại. Một ấn tượng ngoài sức tưởng tượng của tôi về một thủ đô về đêm. Sáng hôm sau tình hình bớt buồn hơn khi tôi tìm đến được khu chợ trung tâm Port Villa hướng tầm nhìn ra vịnh. Những cửa tiệm buôn bán thức ăn đồ lưu niệm khu chợ bán đủ thứ sản vật địa phương -chủ yếu là rau củ - tấp nập những phụ nữ bản địa trong trang phục váy xòe rộng màu sặc sỡ rất bắt mắt. Cả thủ đô Port Villa chỉ có con đường chạy dài ven vịnh chừng 300m là nhộn nhịp vì có sự hiện diện của khách du lịch. Còn lại chỗ nào cũng vắng vẻ trầm ngâm đến nỗi tôi không hiểu đây có phải là thủ đô

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.