TAILIEUCHUNG - Vũ Điệu Địa Ngục

Tôi ớn lạnh toàn thân khi nghĩ đến cầu vồng, ớn lạnh khi tưởng thấy những tia nắng vàng khé lao qua màn mưa. Khi đó, ngẩng nhìn thường đã thấy những chiếc cầu vồng bảy màu còng lưng trên trời. Khi ấy, người đàn bà ở nhà đối diện bên kia đường sẽ chạy ra, mái tóc xổ bạc bời trong gió: - Đỏ lên trời đó! Con ơi! Và bà nhảy nhấp nhểnh trên đôi chân yếu như cẳng sậy. Hai cánh tay trắng nhợt dăn deo quào mười ngón lên trời, như hòng túm chặt lấy dải. | Võ Thị Hảo Vũ Điệu Địa Ngục Tôi ớn lạnh toàn thân khi nghĩ đến cầu vồng ớn lạnh khi tưởng thấy những tia nắng vàng khé lao qua màn mưa. Khi đó ngẩng nhìn thường đã thấy những chiếc cầu vồng bảy màu còng lưng trên trời. Khi ấy người đàn bà ở nhà đối diện bên kia đường sẽ chạy ra mái tóc xổ bạc bời trong gió - Đỏ lên trời đó Con ơi Và bà nhảy nhấp nhểnh trên đôi chân yếu như cẳng sậy. Hai cánh tay trắng nhợt dăn deo quào mười ngón lên trời như hòng túm chặt lấy dải cầu vồng. Bà cố nhảy thật cao rồi rớt xuống rớt xuống lại nhảy lên. Người qua đường dừng lại hàng xóm đổ ra xem. Người điên xưa nay không hiếm. Nhưng điên chỉ muốn kéo cầu vồng thì quả thực chưa thấy bao giờ. Khi ấy tôi một kẻ hèn sẽ lủi vào nhà như một con chuột chũi và đổ ra giường. Ngoài kia người đàn bà tóc hoa râm vẫn nhảy lên kéo cầu vồng. Sẽ tiếp tục vũ điệu địa ngục ấy cho đến lúc bà kiệt sức gục xuống như một tàu môn héo. Giờ đây tôi phỉ báng sự học. Tôi đau khổ vì đã chót là một kẻ có học - như người ta thường nói. Bởi vì sự học chỉ đưa đến cho người ta những trò xa xỉ và những đau khổ không cần thiết tâm hồn rắc rối thói tự ái và lòng ngạo mạn ngốc nghếch. Ai không mang phải cái đó trong mình người đó sẽ bớt đi được một gánh nặng. Ngày nàng chết tôi đã đốt sách. May mà cha tôi kịp ngăn tôi lại. Đốt sách ấy là tôi muốn chết theo nàng. Nhưng vốn là kẻ hèn tôi hoãn chết tôi tự nhủ Phải thi tốt nghiệp rồi mới chết . Thế là tôi đã tự thả tôi xổng ra khỏi cái chết của nàng. o o o Nàng ra trường trước tôi bốn năm. Tôi nhớ ngày sắp mãn khóa nàng tỏ ra hoang mang như linh cảm một tai họa đang sắp ập tới. Mắt nàng nhìn như vô hồn nhiều khi gặp tôi mà nàng không hề trông thấy tôi. Tôi không hiểu tại sao. Tôi thường ít dám bắt chuyện cùng nàng vì nàng đẹp quá lại nghèo. Cái thanh bần ở những người có học khiến họ trở thành bí ẩn khó gần xa vời như một dáng kiêu kỳ. Lần ấy tôi nhớ tôi từng đánh bạo đi qua đánh bạo nói một câu cho có chuyện chỉ cốt để được đắm chút xíu trong luồng mắt sóng .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.