TAILIEUCHUNG - Truyện ngắn Dòng Nhớ

Sáng nay, má tôi lại ra đứng tần ngần ở chợ Ba Bảy Chín, nghiêng nghiêng ngó ngó một hồi, biểu con nhỏ chèo đò chèo dài dài chợ nổị Chợ rao bán rau trái dậy động cả một khúc sông, má tôi thấy ghe nào cũng lần xuồng lại, dòm mặt chủ rồi đị Con nhỏ chèo đò chắc là chèo mối, nó biết bà già định đi đâu, định làm cái gì nên nó biểu: | Dòng Nhớ Nguyễn Ngọc Tư Sáng nay má tôi lại ra đứng tần ngần ở chợ Ba Bảy Chín nghiêng nghiêng ngó ngó một hồi biểu con nhỏ chèo đò chèo dài dài chợ nổị Chợ rao bán rau trái dậy động cả một khúc sông má tôi thấy ghe nào cũng lần xuồng lại dòm mặt chủ rồi đị Con nhỏ chèo đò chắc là chèo mối nó biết bà già định đi đâu định làm cái gì nên nó biểu - Hỏng hỏi thăm thì vô phương kiếm ra ngoại ơị Má tôi ngẩn ngơ. Hỏi chớ chú ơi thím ơi tôi muốn hỏi thăm một người quen. Tên gì Ghe bán gì Hai Giang. Ghe bán hàng bông. Trời đất ở xứ này có tỷ tỷ ghe bán hàng bông cũng có biết bao nhiêu người tên Giang vậy tướng tá người đó ra làm saỏ Bây giờ đâu có biết ra làm sao gặp được một lần mười sáu năm trước nhớ sao tả vậy nghen. Đàn bà chừng sáu mươi trạc tuổi tôi tóc dài da ngăm ngăm không đẹp không xấụ Mới đầu đi với chồng sau chồng bỏ lên bờ vì cơ cực quá trời hồi trẻ có đứa con gái đầu lòng chừng bảy tháng tuổi thì rớt xuống sông chết. - Vậy thì đông lắm người sống trên chợ này hễ mười thì có năm người y chang hoàn cảnh vậy dân Ba Bảy Chín mà ba chìm bảy nổi chín lênh đênh chị hỏng nghe saỏ Má tôi chẩng hẩng - Vậỷ - Ừ người đó quen sao mà tìm coi bộ cực dữ - Quen. Chà hỏng biết nói sao bây giờ dài dòng lắm vợ của chồng tôị Nếu vậy thì dài dòng thiệt chuyện tình tay ba mà phim dính vô chuyện nầy cũng năm bảy tập trở lên còn cải lương lâm ly không biết bao nhiêu là nước mắt. Má tôi cũng khóc nhiều rồị Má tôi nói hoài ba mươi tám năm bà về làm dâu nhà chồng cực có sướng có chưa bao giờ nội tôi khắt khe nhỏ nhặt khó chịu với dâu nhưng má tôi vẫn hận nội tới chết mới thôị Hỏi sao kỳ vậy má tôi kéo chéo khăn lên chậm chậm vô đôi mắt Bộ hết người rồi sao mà nội bây cưới tao cho ổng đó - bà chỉ tay ra bến - gần hết đời rồi tao có được vui đâu . Đó là lúc ổng tức ba tôi chống cây gậy khật khừng lang thang xuống bến. Ông dừng lại chỗ mấy cây tra lấy tay rờ rẫm săm soi từng cái lá cái bông như tay bắt mặt mừng thằng bạn lâu năm mới gặp. Rồi ông lần ra tới đầu bến đứng dưới hàng mấm già .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.