TAILIEUCHUNG - Ngày Mai Tôi Sẽ Chết

Tôi viết bức thư này không biết anh có kịp xem không, nhưng tôi cứ viết và ao ước anh sẽ đọc được trước khi ra lấy vé tàu đi Hà Nội. Anh ơi, anh đừng đi Hà Nội nữa. Người bạn cũ của anh bây giờ đã già quá đi mất rồi. Sau mười sáu năm trời không gặp mặt nhau, chính anh, tôi e rằng anh cũng không nhận ra tôi nữa. Tôi chỉ còn là một đống giẻ rách không tên, ở một chỗ ngoại ô hẻo lánh chung quanh toàn những tiếng búa đập trên đe. | Vũ Bằng Ngày Mai Tôi Sẽ Chết Tôi viết bức thư này không biết anh có kịp xem không nhưng tôi cứ viết và ao ước anh sẽ đọc được trước khi ra lấy vé tàu đi Hà Nội. Anh ơi anh đừng đi Hà Nội nữa. Người bạn cũ của anh bây giờ đã già quá đi mất rồi. Sau mười sáu năm trời không gặp mặt nhau chính anh tôi e rằng anh cũng không nhận ra tôi nữa. Tôi chỉ còn là một đống giẻ rách không tên ở một chỗ ngoại ô hẻo lánh chung quanh toàn những tiếng búa đập trên đe và những câu chửi rủa thô tục của những gái chơi trốn thuế. Buổi sáng lúc trời còn mù mịt chưa trông rõ mặt người những đoàn xe đen kịt từ ở trên phố kéo về đem một hơi hướng khó chịu của Hà Nội đến cái giường tre tôi nằm buổi trưa ruồi đậu và muỗi kêu như thúc giục người ta dậy cầm một cái gậy giang hồ để đi bất cứ đâu và buổi tối những lời dọa dẫm chém giết nhau không lúc nào ngớt làm cho một người bình tĩnh nhất cũng đâm ra phẫn chí. - Phải đi Ta nhất định phải đi . Biết bao nhiêu lần tôi đã nói thế với tôi rồi Chao ôi không có một lần nào không một lần nào tên bạn khốn nạn này của anh lại dám đem thực hành ý kiến. Đó là bởi vì mười năm nay y mắc phải một bệnh nan y một bệnh giữ người ta lại ở chân giường không cho biết những phương trời mới lạ đó là bệnh nghiện. Bây giờ mỗi khi trong xóm có ai xa lạ đến hỏi thăm tôi hay là tò mò muốn biết chủ nhân của cái nhà lá ở chỗ Ba con chó đá đi vào - Cái ông bung bủng ăn thuốc ấy làm nghề gì ấy nhỉ . thì trẻ con và đàn bà chung quanh đó không động một cái gân mặt đều trả lời thản nhiên rằng - Ấy nghe đâu như ông ấy viết sách viết báo bán cho nhật trình thì phải. Anh ơi người ta còn có thể trả lời khác thế làm sao được Bạn anh mới có bốn mươi hai tuổi - tuổi người ta vui vẻ bước vào đời lòng đầy chim hót - vậy mà đã già lắm yếu lắm chán nản lắm rồi anh ạ. Bây giờ những buổi sáng trời ngồi chống tấm phên lên nhìn ra cái ao tù đằng trước mặt tôi tiếc cái thời kỳ trẻ tuổi như một người không may hồi cố đến một bạn tình có thủy không chung. Những lúc ấy trái tim .

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.