TAILIEUCHUNG - Bà cô nhức răng

Các bạn sẽ hỏi tôi: -Ông lấy truyện này ở đâu ra thế? -Tôi tìm thấy trong giỏ đựng giấy loại. Vô khối sách hiếm và hay đã được bác hàng thịt hay là bác bán thực phẩm dùng không phải để đọc mà vào việc cần thiết hơn, theo các bác. Qua tay các bác, sách biến thành những cái bao đựng bột lọc và cà phê, giấy gói cá mắm, bơ và pho mát, do đó, sách in ra cũng được dùng vào việc ấy nữa. Tôi quen một anh chàng bán thịt, con một bác bán thực. | Bà cô nhức răng Các bạn sẽ hỏi tôi -Ông lấy truyện này ở đâu ra thế -Tôi tìm thấy trong giỏ đựng giấy loại. Vô khối sách hiếm và hay đã được bác hàng thịt hay là bác bán thực phẩm dùng không phải để đọc mà vào việc cần thiết hơn theo các bác. Qua tay các bác sách biến thành những cái bao đựng bột lọc và cà phê giấy gói cá mắm bơ và pho mát do đó sách in ra cũng được dùng vào việc ấy nữa. Tôi quen một anh chàng bán thịt con một bác bán thực phẩm xuất thân từ một nhà nghèo sinh ra ở dưới hầm do làm ăm phấn chấn nên anh đã có một cửa hàng. Anh đã từng đọc và thông hiểu các loại sách đã bị dùng để gói thịt kể cả bản in lẫn bản thảo. anh ta có một bộ sưu tập rất lý thú trong đó có nhiều công văn quan trọng do một vị quan lớn bận rộn nào đó đã quẳng vào sọt giấy những bức mật thư và cả những thư nặc danh đê hèn chẳng nên nói ra đây làm gì. Nhà anh ta là nơi phiêu dạt những tàn di của văn học do đó anh ta đã cứu vớt được vô khối là sách đáng đọc đi đọc lại vài lần. Anh đã phó cho tôi xem bộ sưu tập sách in và bản thảo của anh. Tôi đã tìm thấy ở đấy nhiều tờ của một quyển vở rộng khổ chữ viết rõ nét làm tôi phải lưu ý tới. Anh bảo tôi -Chính anh sinh viên đã viết truyện này anh biết chứ Cái anh chàng sinh viên ở trên gác đã chết cách đây một tháng ấy mà. Anh ta đã bị nhức răng rất khổ sở. Nhưng truyện của anh đọc rất lý thú. Tôi chỉ còn một phần bản thảo thôi chính ra có trọn cả một quyển vở. Bố mẹ tôi đã đổi nửa cân xà phòng đen cho bà chủ nhà của anh ta để lấy quyển vở ấy. Tôi mang quyển vở ấy về. Đọc xong tôi thấy nên đưa ra phổ biến. I Khi tôi còn nhỏ cô tôi thường cho tôi ăn của ngọt. Khi ấy răng tôi còn chịu đựng được của ngọt và chưa bị hỏng. Tôi lớn lên trở thành sinh viên. Cô tôi vẫn thường cho tôi kẹo ngọt. Bà nói rằng tôi là một thi sĩ. Đúng là tôi cũng mang chút ít chất thi sĩ trong người nhưng chẳng được bao lăm. Khi dạo qua các phố tôi luôn luôn có cảm tưởng như đang đi giữa một thư viện vĩ đại. Tôi cảm thấy nhà cửa là những ô sách các tầng gác là những ngăn

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.