TAILIEUCHUNG - Truyện ngắn Em Còn Nhớ Mùa Thu

Thế là nhỏ đã bỏ đi. Thu tháng 9 buồn lạ lùng. Đà Lạt nhạt nhòa trong màn sương. Chiều nay tôi lang thang trên những con đường vắng đếm lá vàng. Nỗi nhớ day dứt như con sâu ngọ ngoạy trong trái tim làm tôi xốn xang vô cùng. Ký ức như một cuốn phim quay chầm chậm trong chiều. . - Ê, ông kia. Tôi giật mình quay lại. Một con nhỏ tóc cắt ngắn như con trai, đang chống nạnh cạnh chiếc xe đạp đỏ. Tôi dáo dác nhìn quanh rồi ngập ngừng: - Gọi tui hả?. | Lá Trúc Em Còn Nhớ Mùa Thu Thế là nhỏ đã bỏ đi. Thu tháng 9 buồn lạ lùng. Đà Lạt nhạt nhòa trong màn sương. Chiều nay tôi lang thang trên những con đường vắng đếm lá vàng. Nỗi nhớ day dứt như con sâu ngọ ngoạy trong trái tim làm tôi xốn xang vô cùng. Ký ức như một cuốn phim quay chầm chậm trong chiều. . - Ê ông kia. Tôi giật mình quay lại. Một con nhỏ tóc cắt ngắn như con trai đang chống nạnh cạnh chiếc xe đạp đỏ. Tôi dáo dác nhìn quanh rồi ngập ngừng - Gọi tui hả - Ủa chứ chẳng lẽ tui gọi ma sao ở đây có mình ông dzí tui. Chu choa sao mà chua bạo. Con nhỏ này chắc ăn chanh thay cơm. Tôi nghĩ thầm. Liếc nó một cái dò xét chẳng lẽ nó thấy tôi mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao tướng sang hơn. Sở Khanh một chút định làm quen sao chứ tôi hỏi - Umm. gọi tui có chuyện gì Nhỏ cười thật tươi may nhờ trời nó còn có cái răng khểnh dễ sương chứ không chua kiểu đó chắc ế quá chỉ chiếc xe đạp - Có gì đâu xe tui sút sên sửa giùm tui đi. - Hả - Có gì đâu mà ông phải dòm tui ghê dzậy Mấy khi mới được dịp sửa. xe cho tui. ông phải lấy đó làm vinh dự chứ. Hơn nữa nhiệm vụ sửa xe cho con gái là của con trai mí ông muh. lẹ lên đi. tui phải đi gấp nè. Trời đúng là đồ con gái. xí xọn vô duyên. Tôi rủa thầm nó không thương tiếc. Khi không chẳng quen biết gì với người ta mà nhờ vã kiểu dễ. nổi nóng vậy. Nhưng mà nó nhìn giống sư tử Hà - Đông quá không làm dám nó xé xác tôi lắm. Dù sao tôi cũng đẹp trai chưa có bồ. Chết sớm vậy uổng lắm. Thôi thà nhịn nó một tí bảo vệ tính mạng cũng không sao. Tôi hậm hực liếc nó rồi đi tới chiếc xe đạp lui cui gắn dây sên vào. Con nhỏ đứng bên cười một cách đắc ý. Chẳng lẽ lúc đó tôi đứng lên đục nó một cái cho gãy cái răng khểnh chết tiệt kia chứ dòm nó đáng ghét vậy muh sao mới đầu tôi còn khen nó dễ thương . Qua một thế kỷ của tôi tức 10 phút của nó tôi hí hững đứng lên - Xong rồi nè. Con nhỏ giằng chiếc xe ra khỏi tay tôi. - Í da ông sửa lâu quá tui trễ rồi. Thôi tui đi nha. Chưa nói dứt câu nó đã vọt thẳng. Để tôi đứng sững trong .

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.