TAILIEUCHUNG - Đường Về Không Đơn Côi

- Cô có sao không? Giọng nói nhỏ nhẹ bằng tiếng Anh vang lên bên cạnh khiến An Hạ giật mình. Nàng dùng khăn giấy chậm bớt những giọt nước mắt còn ràn rụa trên mặt và ngước nhìn Một người đàn ông Á đông đang cúi nhìn nàng chờ đợi. An Hạ hơi bối rối chưa biết nói gì trước ánh mắt lo lắng kia thì ông ta lại hỏi tiếp: - Cô là người Việt? Còn đang nghẹn ngào nên An Hạ chỉ gật nhẹ đầu thay câu trả lời, người đàn ông mĩm cười. Dù lòng đang. | Phạm Lệ An Đường về Không Đơn Côi - Cô có sao không Giọng nói nhỏ nhẹ bằng tiếng Anh vang lên bên cạnh khiến An Hạ giật mình. Nàng dùng khăn giấy chậm bớt những giọt nước mắt còn ràn rụa trên mặt và ngước nhìn. Một người đàn ông Á đông đang cúi nhìn nàng chờ đợi. An Hạ hơi bối rối chưa biết nói gì trước ánh mắt lo lắng kia thì ông ta lại hỏi tiếp - Cô là người Việt Còn đang nghẹn ngào nên An Hạ chỉ gật nhẹ đầu thay câu trả lời người đàn ông mĩm cười. Dù lòng đang rối bời nhưng An Hạ vẫn nhận ra rằng ánh mắt và nụ cười của người đối diện đầy vẻ thân thiện. - Ồ thật quí hóa không ngờ gặp được đồng hương. Một giọng Bắc khá chuẩn. An Hạ thầm nghĩ quí hay không không biết chứ còn gặp trong hoàn cảnh như thế này thì đối với An Hạ thật không dễ chịu chút nào. Chẳng lẽ người đàn ông này không nhớ rằng đây là trong nhà thờ hay sao mà lại hỏi chuyện lúc An Hạ đang quì cầu nguyện thế này. Cũng may bây giờ là buổi trưa nhà thờ vắng người nên không đến nỗi làm phiền ai. Trước thái độ vồn vã của người đàn ông An Hạ định nói một câu gì đó cho đỡ bất lịch sự nhưng đầu óc nàng mụ mẫm quá nên cuối cùng cũng chẳng nói được câu nào. An Hạ cầm ví đứng dậy nàng nhìn lên bức tượng Chúa trên cao dù cố gắng giữ lại nhưng nước mắt An Hạ lại lặng lẽ rơi thành dòng. Lạy Chúa con tuy không có đạo nhưng hôm nay trong lúc thất vọng nhất tình cờ có duyên lại được gặp Ngài xin Ngài hãy dẫn dắt con ra khỏi nỗi buồn để có thể tiếp tục sống những ngày sắp tới cho thật tốt. Một tờ khăn giấy đưa tới trước mặt An Hạ cầm lấy chậm nước mắt và nói nhỏ - Cám ơn anh. Nàng quay lưng đi ra cửa người đàn ông cũng lẳng lặng theo sau. An Hạ hơi ngạc nhiên tự dưng ở đâu lại xuất hiện một đồng hương thế này nhỉ Lúc nãy vừa lái xe vừa khóc suýt chút xíu là An Hạ gây ra tai nạn nên nàng sợ quá ghé đại vào ngôi nhà thờ nhỏ bên đường cho tâm trạng lắng dịu xuống và suy nghĩ phải làm gì sắp tới. Thành phố nơi An Hạ định cư hơn mười năm nay có rất ít người Việt sinh sống. Nếu như bình thường thì An Hạ .

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.