TAILIEUCHUNG - Biển Hôm Nay Nhiều Nắng

Còn lại một mình cô! Uống cạn hớp bia cuối cùng, Tường lười biếng thả chiếc ly rơi xuống cát. Cô đưa mắt nhìn xuống thân mình. Chiếc áo trở nên chói quá dưới nắng. Màu đỏ làm Tường thốt nheo mắt lại. Cô vói tay lấy chiếc kiếng mát đeo vào. Duỗi dài người trên ghế, Tường mơ màng nhìn biển. Biển hôm nay xanh biếc. ờ, trước sau cũng phải nói một lần cho xong. Kể ra thì cũng hơi ác, nhưng mà thà vậy, chớ tiếp tục hoài như hồi đó, chắc mình phát điên. Mà cũng. | Phạm Thị Ngọc Liên Biển Hôm Nay Nhiều Nắng Còn lại một mình cô Uống cạn hớp bia cuối cùng Tường lười biếng thả chiếc ly rơi xuống cát. Cô đưa mắt nhìn xuống thân mình. Chiếc áo trở nên chói quá dưới nắng. Màu đỏ làm Tường thốt nheo mắt lại. Cô vói tay lấy chiếc kiếng mát đeo vào. Duỗi dài người trên ghế Tường mơ màng nhìn biển. Biển hôm nay xanh biếc. ờ trước sau cũng phải nói một lần cho xong. Kể ra thì cũng hơi ác nhưng mà thà vậy chớ tiếp tục hoài như hồi đó chắc mình phát điên. Mà cũng lạ không hiểu tại sao mình lại có thể chịu đựng được trong bấy nhiêu năm Hơn một ngàn ngày mỗi ngày hăm bốn tiếng. Sợ thiệt Cũng không hiểu tại sao hôm nay mình lại nói ra được tất cả những điều đó Có lẽ_nhờ bia. Tiếc quá hết bia rồi chớ mình còn muốn uống nữa. Sao mà nắng dữ quá. Càng nắng biển càng xanh gió vừa mát vừa nóng buồn ngủ lạ lùng. Mình với ổng ai thương ai hơn Chắc là mình rồi. Mình lại còn sợ ổng nữa bất cứ một thái độ cử chỉ gì của ổng cũng dễ làm cho mình lo sợ. Cái cảm giác nô lệ đó cứ tăng trưởng tăng trưởng mãi. Mình vừa yêu vừa sợ vừa thán phục vừa chán ghét vừa cần thiết vừa chán nản. lẫn lộn lung tung. Có lẽ cái vòng ma thuật này còn ám mình suốt đời nếu như ngày đó ổng không phát ngôn ra câu nói kinh tởm làm mình choáng váng đến buồn nôn đến phát bịnh ấy. Tường quờ tay lấy bao thuốc lá. Cô nhìn vào lòng bao khẽ tặc lưỡi còn khá nhiều đủ để hút tới chiều. Cô châm lửa rít một hơi dài ngốn ngấu rồi chậm rãi nhả khói. Mình sinh tật hút thuốc từ hồi đó lâu dần thành thói quen chẳng ngon lành gì nhưng không hút không chịu nổi nhất là những lúc suy nghĩ một mình. Sau đó ổng ôm mình dỗ dành - Em sao ngu quá không biết nói chơi nói giỡn gì hết đó là anh cưng lắm mới nói vậy. Cũng lạ ngay lúc đó mình vẫn răm rắp tin lời và nguôi đi. Chỉ những lúc vắng ổng càng nghĩ mình càng thấm hết chủ ý của ổng. Vậy mà mình vẫn hèn nhát vẫn im lặng cho đến hôm nay. Nắng ghê mở mắt không muốn nổi chắc là nước mát lắm sóng trắng như tuyết thế kia và biển thì xanh .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.