TAILIEUCHUNG - Truyện ngắn Lộc Tình

Nhà Trung ở trong khu tập thể. Leo lên lầu ba, tôi gõ cửa phòng 306. Một cô bé tóc ngắn mặc áo len màu vàng chanh mở cửa. Khi tôi hỏi thăm Trung, em hỏi lại: - Xin lỗi, ông ở Sài Gòn mới ra? Tôi gật đầu. Cô bé mời tôi vào phòng rồi chạy đi lấy một lá thư để trên bàn giao cho tôi. - Anh Trung gửi cho ông. Tôi mở lá thư ra đọc: "Biền thân. Đã nhận được điện tín của cậu báo ngày ra Hà Nội để viết bài về Đại hội. | Lôc Tình TRUYỆN NGẮN CỦA ĐOÀN THẠCH BIỀN Nhà Trung ở trong khu tập thể. Leo lên lầu ba tôi gõ cửa phòng 306. Một cô bé tóc ngắn mặc áo len màu vàng chanh mở cửa. Khi tôi hỏi thăm Trung em hỏi lại - Xin lỗi ông ở Sài Gòn mới ra Tôi gật đầu. Cô bé mời tôi vào phòng rồi chạy đi lấy một lá thư để trên bàn giao cho tôi. - Anh Trung gửi cho ông. Tôi mở lá thư ra đọc Biền thân. Đã nhận được điện tín của cậu báo ngày ra Hà Nội để viết bài về Đại hội sinh viên. Nhưng vì phải đi công tác đột xuất viết phóng sự buôn hàng lậu ở cửa khẩu Móng Cái nên mình rất tiếc đã không thể hướng dẫn cậu đi thăm Hà Nội. Mình đã nhờ nhỏ em Minh Thụy đang là học viên một lớp hướng dẫn du lịch sẽ thực tập hướng dẫn cậu. Hẹn gặp nhau vào tuần tới nếu cậu chưa vào lại Sài Gòn. Minh Trung. Đọc xong lá thư tôi ngước nhìn người đưa thư hỏi - Xin lỗi em là Minh Thụy Cô bé gật đầu cười hỏi - Ông định kinh doanh ngành ăn uống - Sao em lại nghĩ vậy - Vì anh Trung đã dặn em chỉ hướng dẫn ông đi tham quan những nơi có món ăn đặc biệt của Hà Nội. Tôi bật cười giải thích - Khi ở Sài Gòn tôi rất thích cuốn Thương nhớ mười hai của nhà văn Vũ Bằng. Ông ấy đã thương nhớ người yêu ở Hà Nội qua mười hai món ăn đặc biệt của mười hai tháng. Tôi cũng sẽ thương nhớ Hà Nội qua một món ăn đặc biệt nào đó nên đã viết thư nói ý định nhờ Trung hướng dẫn đi ăn. - Nhưng Hà Nội cũng có nhiều thắng cảnh đáng nhớ lắm chứ. - Thật đáng tiếc Chúng lại không ăn được nên tôi khó mà nhớ lâu. Cô bé chép miệng thở dài - Thật đáng tiếc Bao tử của ông lại nằm trong đầu của ông. Con gái Hà Nội có khác. Ăn nói luôn hơn người. Tôi nghĩ cần phải thận trọng khi đối đáp với cô Bắc kỳ nho nhỏ này. - Bây giờ em có thể hướng dẫn tôi đi ăn tối. - Ông muốn đi ăn cơm bụi - Cơm bình dân ở đâu mà chẳng có. Tôi muốn ăn một món ăn ngon và lạ. - Xin ông đợi em một chút. Năm phút sau tôi cùng Thụy đi xuống thang lầu. Em đã đội thêm chiếc mũ len màu xanh nhạt và quấn khăn quàng cổ có những ô vuông màu đỏ. Hà Nội vào cuối đông trời se lạnh nhưng tôi vẫn .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.