TAILIEUCHUNG - Truyện ngắn MỘT CÂU CHUYỆN VỀ VONG HỒN

Xin chào, tôi là một vong hồn. .Có chuyện gì đó đã xảy ra. Tôi không nhớ tại sao mình lại chết. Tôi thậm chí còn không nhớ nổi rằng mình là ai. Vậy nên, ngày qua ngày, tôi lang thang bước đi trong thế giới của những người sống. ---------- Tôi thường hay gặp những vong hồn khác trên đường. Đôi khi, chúng tôi dừng lại hỏi han nhau. Tại sao còn ở lại đây? Còn điều gì vương vấn?., câu chuyện xoay quanh những chủ đề như thế. Rồi, những người sống bước qua và chúng tôi cũng bước đi. Chúng. | MỘT CÂU CHUYỆN VỀ VONG HÒN Tặng KS. Xin chào tôi là một vong hồn. Có chuyện gì đó đã xảy ra. Tôi không nhớ tại sao mình lại chết. Tôi thậm chí còn không nhớ nổi rằng mình là ai. Vậy nên ngày qua ngày tôi lang thang bước đi trong thế giới của những người sống. Tôi thường hay gặp những vong hồn khác trên đường. Đôi khi chúng tôi dừng lại hỏi han nhau. Tại sao còn ở lại đây Còn điều gì vương vấn . câu chuyện xoay quanh những chủ đề như thế. Rồi những người sống bước qua và chúng tôi cũng bước đi. Chúng tôi đều là những thể tồn tại bị lãng quên cô đơn và lạnh lẽo. Chúng tôi không thể dựa vào bờ vai của nhau. Tôi hay lân la đến các rạp chiếu phim. Lần đầu tiên khi vô tình đi ngang qua hàng ghế khán giả nó đã rung động một sợi dây kí ức nào đó xa xôi trong tôi. Có lẽ khi còn sống tôi từng rất thích đến đây. Đôi ba ngày tôi lại ghé qua vào một suất chiếu sớm ngồi vào một chiếc ghế trống ban đầu với hi vọng có thể tìm lại vài mảnh ghép về con người đã từng là tôi. Nhưng dần dần tôi đến đây đơn thuần chỉ vì những bộ phim. Không còn khái niệm phim hay phim dở tôi xem tất cả tôi xem dưới con mắt tò mò của một sinh vật đến từ thế giới khác nhìn ngắm những đàn cá bơi lội trong bể cá thủy sinh. Và rồi tôi gặp anh. Cái lần hiếm hoi ấy tôi vào rạp phim khi các ghế đã gần như chật kín. Tôi đã xem bộ phim ngày hôm ấy vào suất chiếu sớm nhưng chẳng hiều sao tôi muốn xem lại nó một lần nữa. Chỉ là một bộ phim tình cảm-hài bình thường như cái cách mà người sống gán mác cho nó. Nhưng có một cảm giác mà chỉ khi đã xem xong tôi mới thấy ngờ ngợ. Tôi quay trở lại ngồi trên lối cầu thang dẫn xuống hướng mắt về màn hình lớn trong không gian của những trái tim đang đập. .Một cảnh vui nhộn. Cả khán phòng lại rộn lên tiếng cười. Người con trai ngồi ở ghế ngoài cùng cũng khẽ mỉm cười. Tôi nhìn anh. Tôi để ý anh ngay từ đầu vì anh không hề mỉm cười trong rất nhiều đoạn phim hài hước trước đó. Anh khác lạ. Anh không cười theo đám đông. Đó là nụ cười thoải mái đầu tiên của anh. Và trong khoảnh khắc

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.