TAILIEUCHUNG - Truyện ngắn MỘC MIÊN

Truyện đã viết xong đây nhé Mọi người đọc rồi cho cmt nhé. ^^ MỘC MIÊN _Nguyễn Hải Đăng_ kỉ “2 . and the rain is falling Here we are at the crossroads once again” Tiếng nhạc chuông điện thoại của tôi vang lên,nhìn vào màn hình thây 1 số rất lạ, đúng hơn là rất lạ khi thấy đó không phải là mã số của Việt ít khi cho tôi đi xe máy vào buổi tối vì sợ nguy hiểm. Còn cả món quà nữa chứ tí nữa thì tôi quên mất, trong đấy có cả phần. | MỘC MIÊN Truyện đã viết xong đây nlié-V Mọi người đọc rồi cho cmt nhé. AA MỘC MIÊN _Nguyễn Hải Đăng_ kỉ 2 . and the rain is falling Here we are at the crossroads once again Tiếng nhạc chuông điện thoại của tôi vang lên nhìn vào màn hình thây 1 số rất lạ đúng hơn là rất lạ khi thấy đó không phải là mã số của Việt Nam. Do dự một hồi tôi bấm nút OK _A lô Ai vậy ạ _Đăng à Tớ đây lâu bắt máy ghê không nhận ra tớ à hì hì - Bên kia trả lời cùng với một tiếng cười ấm áp. Một giọng nói quen thuộc với tôi. _A cậu tôi hơi bất ngờ một chút và tự nhiên thấy vui lạ thường. _Ừm tớ đây nhớ tớ không Hì Lại cười đúng là cậu ấy thật rồi lúc nào cũng cười được luôn vui tươi trong sáng. _Tất nhiên là nhớ rồi nhớ chết đi được ấy chứ hê tôi cũng cười ròn tan và như thấy chưa bao giờ được vui như thế ấy. Đó là Mộc Miên-người bạn rất rất thân với tôi và tôi luôn coi cậu ấy là một người rất đặc biệt hơn cả một người bạn thân. Mộc Miên tôi thích cái tên cảu cậu ấy mỗi lần đọc lên tôi lại cảm nhận được cái âm điệu nhẹ nhàng của nó rất hay và dễ chịu một giấc mơ giản dị mộc mạc cậu ấy đẹp một cách tao nhã và thanh lịch. Mộc Miên - một bông hoa gạo đỏ thắm luôn để lại ấn tượng trong lòng mỗ người với những kỉ niệm tuổi thơ cũng như nụ cười như hoa của cậu ấy vậy. Một cái tên thật đẹp. Đấy cũng chính là cuộc gọi đầu tiên cho tôi kể từ khi cậu ấy đi du học ở Nga. Bọn tôi nói chuyện rồi kể cho nhau đủ thứ như những người mấy chục năm không gặp rồi ấy. Tôi lại nhớ lại cái tối hôm ấy cái tối mà chúng tôi-những người bạn đã chơi thân với nhau rất thân thiết và có thể nói là những người tri kỉ- tôi Mộc Miên Ngọc Tuấn và Thu Thảo. Bọn tôi học cùng với nhau từ lớp 1 đến lớp 9. Khi lên lớp 10 bắt đầu chuyển sang cấp 3 thì tôi được vào lớp chọn A1 còn Miên Tuấn Thảo cũng đã được vào lớp chọn nhưng là A2. Lúc ấy tôi khá là buồn vì phải học 1 mình 1 lớp. Thực sự không quá cách biệt khi A1 và A2 ngay sát cạnh nhau chỉ cách nhau có 1 bức tường. Cứ giờ ra chơi là bọn tôi lại ra ghế đá .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.