TAILIEUCHUNG - Truyện ngắn Món Quà Giáng Sinh

Tôi choàng tỉnh giấc khi cái điện thoại lại tru réo báo hiệu một ngày học chán ngắt đã đến. Mắt nhắm mắt mở, tôi quờ quạng tắt ngay cái điện thoại. Rồi lại nằm duỗi thẳng ra, tay dang rộng, nhắm tịt luôn mắt mặc dù biết sắp đến giờ đến trường | Món Ouà Giáng Sinh Tôi choàng tỉnh giấc khi cái điện thoại lại tru réo báo hiệu một ngày học chán ngắt đã đến. Mắt nhắm mắt mở tôi quờ quạng tắt ngay cái điện thoại. Rồi lại nằm duỗi thẳng ra tay dang rộng nhắm tịt luôn mắt mặc dù biết sắp đến giờ đến trường. Mãi đến hơn mười lăm phút sau điện thoại lại báo tiếp. Ngay lúc này tôi mới thật sự phi khỏi giường và lật đật lấy đồ trong tủ và cặp xách xuống nhà đánh răng rửa mặt. Ngày mới của tôi bắt đầu thế đấy. Nhưng đặc biệt đừng nghĩ tôi dở hơi đến nỗi đặt hai giờ báo thức cho chính mình nhé cái chuông thứ hai ấy là của cô bạn thân nhất của tôi An. Tôi gặp An đầu hẻm khi dẫn chiếc xe đạp đen tuyền ra. An đang nhìn tôi với ánh mắt rất chi là quen thuộc trách móc bực bội. Tôi chào buổi sáng An không đáp lại mà nhìn chằm chằm vào mắt tôi rồi la - Cái thứ gì mà rửa mặt cũng chưa hết ghèn Tôi lập tức đưa tay lên kiểm tra ừm đúng thật mắt vẫn chưa sạch. Dọn dẹp xong xuôi tôi quay sang An cười tươi rói như Mặt trời rực rỡ đang dần bước lên trên kia. Không biết có phải là thật không nhưng mỗi lần tôi nhe răng ra cười hết sức mình là An cũng cười theo và mắt trở nên âu yếm lắm. Thôi thì cứ từ từ để xem ánh mắt ấy là như thế nào. Tôi và An là hai người bạn thân chơi từ nhỏ. Hồi ấy chúng tôi là hai người bạn hàng xóm như hình với bóng. Đi đâu cũng chơi chung. Và vì một nhẽ nữa lúc nhỏ An sợ tiếp xúc với mọi người. Khi tôi đến tôi không ngờ mình sẽ là cứu tinh của cô gái nhút nhát ấy. Chính tôi không ai khác bằng nhiều cách hết trách móc rồi động viên rồi quay lại trách móc động viên cứ thế cho đến khi An làm quen được nhiều người và thích nghi dễ dàng với cuộc sống chộn rộn ngày hôm nay. Ngày hôm nay. tôi lại ước chi cô ấy rụt rè để chỉ bên mình tôi thôi Tôi đèo An ngồi sau lưng nói chuyện về bài tập ngày hôm qua. 1 lừm. Tôi thì tôi chẳng thích học tẹo nào nhưng thôi cứ học. Vì học là gì Học là trách nhiệm là con đường để thành công. Chà. Nghĩ thế thì ai chẳng nghĩ được nhưng làm sao để tìm được nghị lực trong đó cơ. Tôi bực .

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.