TAILIEUCHUNG - Đường ra Vĩnh Phú

Ngồi trong toa của con tàu Thống Nhất, tôi vẫn chưa hoàn hồn. Tay khư khư ôm chặt chiếc túi xách trong lòng, tôi nhìn theo Diễm đang cố len lỏi tìm lối ra giữa những người đang đứng lố nhố tranh giành nhau xếp đồ đạc. Gần ra tới cửa, Diễm còn ngoảnh lại nhìn tôi, đôi mắt đỏ hoe. Tôi cũng khóc. Nước mắt tôi làm nhòa đi hình ảnh Diễm trong giây phút ngắn hai chị em chia tay nhau. Diễm như bị xô xuống khỏi con tàu. Xa xa, sân ga Bình Triệu dưới những ngọn. | Đường ra Vĩnh Phú Ngồi trong toa của con tàu Thống Nhất tôi vẫn chưa hoàn hồn. Tay khư khư ôm chặt chiếc túi xách trong lòng tôi nhìn theo Diễm đang cố len lỏi tìm lối ra giữa những người đang đứng lố nhố tranh giành nhau xếp đồ đạc. Gần ra tới cửa Diễm còn ngoảnh lại nhìn tôi đôi mắt đỏ hoe. Tôi cũng khóc. Nước mắt tôi làm nhòa đi hình ảnh Diễm trong giây phút ngắn hai chị em chia tay nhau. Diễm như bị xô xuống khỏi con tàu. Xa xa sân ga Bình Triệu dưới những ngọn đèn vàng vọt không đủ sáng cảnh tượng vô cùng hỗn độn. Người đi kẻ lại người mang kẻ vác. xô đẩy chen lấn nhau. Tiếng la hét tiếng gọi nhau í ới trên một khoảnh đất gồ ghề tăm tối. Tôi cũng vừa từ đám đông đó lên đây. Bọn cán bộ nhà nước được lên tàu trước từ ga Phạm Ngũ Lão trên những toa riêng hoặc những toa có giường nằm. Thật may nếu không có Diễm đi tin thì làm sao mình còn đủ hành lý Lần đầu tiên tôi thấy Diễm khỏe quá Hai tay hai túi xách nặng cồng kềnh chen đám đông phăng phăng mở lối cho tôi lên tàu. Bọn cướp giật trà trộn giựt xách tay rạch ví móc túi. Tiếng la thất thanh. tiếng chửi thề. Tiếng khóc tiếng gọi nhau. tất cả tạo thành một âm thanh hỗn loạn. Thần kinh tôi như muốn đứt ra. Hai chị em chỉ kịp bám lấy song sắt của toa tàu là đã như có người đẩy lên rồi. Kìa Nó giựt đồng hồ của tôi Trời ơi Ví của tôi đâu mất rồi Mặc kệ. mạnh ai nấy chen. Chân tôi bị dẫm lên đau điếng. Áo quần tôi tả tơi xốc xếch đầu tóc rối bời. Giờ đây tôi ngồi trên tàu dưới kia cảnh tượng vẫn đang tiếp diễn. Tiếng còi hú vang báo hiệu sắp đến giờ khởi hành. Tiếng còi dài văng vẳng trong đêm tối. Ngày xưa còn bé tôi đã từng được học những bài văn tả cảnh sân ga. Niềm vui sum họp nỗi buồn chia ly. Tiếng còi tàu lanh lảnh âm vang trong lòng tùy theo tâm trạng của mỗi người. Lòng tôi hôm nay tiếng còn nghe ghê rợn quá Như tiếng rú tiếng thét đe dọa những con người thất thế - như tôi - một thân một mình đi thăm nuôi chồng học tập cải tạo tại một nơi rừng sâu nước độc tận cùng miền Bắc. Không có một bóng người đứng trên .

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.