TAILIEUCHUNG - Cuộc hành trình đi tìm ý tưởng

Trong năm, tôi thích nhất là mùa đông. Phải nói là yêu thì đúng hơn. Tôi yêu tha thiết tiết trời se lạnh hay những ngọn gió ngọt lành mát rượi tận đáy lòng. Mỗi sáng, dù chẳng có việc gì phải ra đường tôi vẫn khoác thêm chiếc áo đi dọc theo con đường mòn dẫn vào ngôi nhà thờ cổ kính. Vừa đi vừa cảm nhận mùa đông đang ở cạnh bên mình, thú vị như như ta đang gặm nhấm một món ăn khoái khẩu | Cuộc hành trình đi tìm ý tưởng TRUYỆN NGẮN CỦA LA THỊ ÁNH HƯỜNG Trong năm tôi thích nhất là mùa đông. Phải nói là yêu thì đúng hơn. Tôi yêu tha thiết tiết trời se lạnh hay những ngọn gió ngọt lành mát rượi tận đáy lòng. Mỗi sáng dù chẳng có việc gì phải ra đường tôi vẫn khoác thêm chiếc áo đi dọc theo con đường mòn dẫn vào ngôi nhà thờ cổ kính. Vừa đi vừa cảm nhận mùa đông đang ở cạnh bên mình thú vị như như ta đang gặm nhấm một món ăn khoái khẩu. Thuở nhỏ tôi thích rất nhiều thứ từ những chùm bong bóng căng tròn đủ màu sắc của lũ con gái cho đến những viên bi đặc ruột sáng lóng lánh của bọn con trai. Nhưng hầu như tất cả những thứ ấy tôi đều không có Nhà tôi nghèo nghèo lắm. Thỉnh thoảng mẹ mới đi chợ thị xã một lần mua cho tôi một trái bong bóng màu đỏ. Tôi mừng quýnh quáng ngắm nghía như một báu vật. Mà thường thì báu vật ấy chỉ thỏa mãn niềm vui của tôi được hơn nửa ngày. Sau đó lại phải đau khổ đến mấy ngày vì tiếc. Ngẫm lại thấy bất công khi mà cả khái niệm về thời gian của niềm vui và nỗi buồn cũng không có sự công bằng. Cùng theo tôi lớn lên là những sở thích trở thành khát vọng của tuổi thơ. Tôi từng bỏ ra nửa buổi làm việc để cùng anh rong ruổi khắp các cửa hàng văn phòng phẩm. Chỉ làm mỗi việc sưu tầm các loại bong bóng từ bong bóng hình trái tim đến những loại cầu kỳ như con thỏ con rồng . .v. .v. Anh là người yêu đầu tiên của tôi - người mà sau này tôi cho là bị thiệt thòi nhất bởi khi ấy tôi chẳng khác nào một đứa trẻ ưa vòi vĩnh. Người thứ hai đến với tôi hơn một năm sau đó. Cũng có nghĩa là thời gian đã đẩy lùi tuổi thơ của tôi ra xa thêm một năm khi ấy mỗi khi đi ngủ tôi không còn có thói quen thổi thật nhiều bong bóng bỏ vô mùng như trước. Vì một lần tình cờ biết được anh khuyên Đêm nào em giật mình bởi tiếng bong bóng bể như thế không tốt đâu . Vậy là tôi ngoan ngoãn nghe theo anh. Cảm thấy hạnh phúc vì nghĩ anh mới chính là người yêu mình thật lòng. Lúc ấy hình bóng của người yêu đầu lợt dần lợt dần rồi mất hút như những tia nắng cuối ngày. .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.