TAILIEUCHUNG - Nụ hôn khắc trên mặt bàn cũ

Có người nói, hầu như mọi mối tình đầu đều dang dở, tôi cũng chỉ là một người bình thường, tôi làm sao có thể hạnh phúc hơn. *** Vào đại học, màu trời như xanh hơn. Ngoài cửa sổ ký túc là con phố rợp những hàng Ngân Hạnh, những chiếc lá vàng sớm mai rơi nhiều trên ban công. Ngày ấy tôi mười tám, thường ngồi ngoài ban công xem sách, tôi yêu Ngân Hạnh và màu váy thiên thanh. | Nụ hôn khăc trên mặt bàn cũ Có người nói hầu như mọi mối tình đầu đều dang dở tôi cũng chỉ là một người bình thường tôi làm sao có thể hạnh phúc hơn. Vào đại học màu trời như xanh hơn. Ngoài cửa sổ ký túc là con phố rợp những hàng Ngân Hạnh những chiếc lá vàng sớm mai rơi nhiều trên ban công. Ngày ấy tôi mười tám thường ngồi ngoài ban công xem sách tôi yêu Ngân Hạnh và màu váy thiên thanh. Thường cùng bạn ra siêu thị bên ngoài mua ô mai khô đựng trong những túi giấy sặc sỡ và sữa tươi 950ml rồi vừa ăn kem vừa đá những chiếc lá vàng đi trên con phố vừa chớm lên màu chiều. Bởi tôi quyết định làm một người người nhàn tản nên sông những ngày tháng sinh viên rảnh rang sao lòng đôi lúc lại dâng lên những ưu buồn không tên. Bởi những nỗi niềm trong lòng tôi đã thích một người. Tôi cũng không biết vì sao lại để ý đến anh ấy chẳng qua có một thời gian tôi hay gặp anh thấy anh vô tâm đi lướt qua bên tôi hoặc cả hai cùng xuất hiện ở đâu tôi đều trở nên cuông quýt hồi hộp. Ngồi trong phòng đọc thư viện nhìn thẳng lên lại thấy anh Đôi mắt sáng kia không trìu mến nhưng lại rất đẹp tôi biết rằng đàn ông không cần lấy lòng người bằng gương mặt đẹp nhưng tôi thật sự bị gương mặt anh chinh phục. Đôi mắt ấy có thể nhìn sâu vào một người không chớp mắt con ngươi đen nồng nàn lòng trắng lại lạnh lẽo hàng mi mang một vẻ bôi rôi anh thật lạ lùng. Tôi thích anh. Buổi chiều ngày 25 4 1997 tôi ngồi trên ban công bỗng dưng tôi thấy anh đi qua phía dưới anh mặc một chiếc T-shirt đen mũ lưỡi trai đội ngược. Tay anh ôm quả bóng như một cậu bé càn quấy đi thong thả về sân bóng rổ phía xa. Váy xanh tôi gió lất phất trái tim tôi tan ra xao xuyến. Tôi chạy ra sân bóng rổ đứng từ xa xem anh chơi bóng cùng mọi người. Họ đều là con trai có mấy người để ý thấy tôi liều nói gì đó với nhau tất cả đều nhìn tôi anh cũng mấy lần ngoái nhìn nhưng không bộc lộ gì. Họ không nói gì nữa chỉ chăm chú đánh bóng tôi bỗng dưng thấy mình vừa quê vừa ngôc đành bỏ về. Tôi quyết định quên anh. Nhưng chớp mắt duyên may .

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.