TAILIEUCHUNG - Trang gia phả viết bằng vôi

Ông nội tôi sống hơn chín mươi tuổi, mà trí nhớ vẫn tươi tốt. Người ông đẫy đà, da đỏ au, tiếng nói rất vang. Đặc biệt hai hàm răng ông chưa hề khuyết chiếc nào. Con cháu đều mừng, ai cũng nghĩ rằng ông sẽ thọ trăm tuổi. Vậy mà sau tết Canh Ngọ vừa rồi, ông cụ "đi"! Ông đi nhẹ tênh, cứ như có chuẩn bị từ trước, đã hò hẹn với tử thần. Cả nhà, hơn bốn chục con, cháu, chắt ngơ ngác, lúng túng trước cái đại tang chưa được chuẩn bị cả trong ý. | m 1 Ẩ J 1 V V Trang gia phả viêt băng vôi TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN TRỌNG TÂN I NVTPHCM- Ông nội tôi sống hơn chín mươi tuổi mà trí nhớ vẫn tươi tốt. Người ông đẫy đà da đỏ au tiếng nói rất vang. Đặc biệt hai hàm răng ông chưa hề khuyết chiếc nào. Con cháu đều mừng ai cũng nghĩ rằng ông sẽ thọ trăm tuổi. Vậy mà sau tết Canh Ngọ vừa rồi ông cụ đi Ông đi nhẹ tênh cứ như có chuẩn bị từ trước đã hò hẹn với tử thần. Cả nhà hơn bốn chục con cháu chắt ngơ ngác lúng túng trước cái đại tang chưa được chuẩn bị cả trong ý thức. Cha tôi là trưởng nam lại vừa bay ra nước ngoài dưỡng bệnh để chuẩn bị về hưu. Cha tôi đi được năm hôm thì ông tôi mất. Ông tôi bị bệnh run chân tay từ lâu. Mỗi khi đi giải phải có người đỡ. Trước hôm mất ông sai đem cái ghế mây ra góc vườn và bảo tôi ngồi với ông. Ông bảo Có một điều gì đó lạ lắm đang xảy ra. Cứ nhắm mắt lại gặp các ngài . Các ngài bảo đến cõi rồi. Xe đón sắp tới rồi. Đêm qua thì toàn ma quỷ kêu khóc đòi nợ. Có một con ma hai tay lòm máu cứ ôm lấy hạ bộ nhìn ông trân trân. Ông thấy chỗ ấy trống hoác máu chảy dầm dề ướt cả hai chân. Tôi lựa lời an ủi - Ông mệt nên tưởng thế thôi. Ông sống trăm tuổi để nhận quà của Chủ tịch nước chứ. Ông thở dài - Không kịp không xứng. Chết đáng rồi. Chỉ tiếc bố cháu vắng nhà. Và trong đời ông không làm gì thất đức vậy mà có một điều mà khiến ông không lúc nào thanh thản. Trưa hôm sau đang chập chờn trong cơn mơ ông mở bừng mắt vẫy tôi đến gần. Lại bảo gọi tất cả con cháu và tìm cô Lụa đến. Cô Lụa em họ tôi. Cô bị tật từ nhỏ thọt chân mắt phải chột và da sần sùi như mụn cóc. Đã hơn ba mươi tuổi cô vẫn ở với ông tôi. Ông nhìn mọi người chỉ tay vào cuốn gia phả bìa đen xỉn vì quét nhựa nhội rồi chỉ vào tôi. Cuối cùng ông dừng mắt rất lâu nơi cô Lụa đang quỳ mọp khóc nức nở. Hai mắt ông ứa nước. Ông trút một hơi thờ dài miệng thốt kêu Thằng Xuẩn Ôi chà . Thế là ông tôi đi II Chợ Phủ Lâm năm đói ràn rạt người lang thang xin ăn. Một người đàn bà còn trẻ nhưng tiều tụy rũ héo. Trên người chị manh áo cộc cỡn mảnh

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.