TAILIEUCHUNG - Kỷ niệm về cô gái tóc bôm bê

Vào những ngày cao điểm của chiến dịch Xuân - Hè năm 1972, tôi đến bệnh xá quân y của Phân khu 1 để viết về một thương binh mới chuyển vào cách đây hơn một tuần. Theo như Phòng chính trị giới thiệu thì đó là một nữ chiến sĩ biệt động vừa lập được một chiến công kỳ diệu ngay trong lòng địch. Vừa đi tôi vừa sắp xếp trong đầu mình một dự kiến làm việc đặc biệt so với những lần đi khai thác tài liệu bình thường trước đây, lòng phân vân: cô ấy là. | A. V r J r 1 V 1 X Kỷ niệm vê cô gái tóc bôm bê TRUYỆN NGẮN CỦA LAM GIANG Vào những ngày cao điểm của chiến dịch Xuân - Hè năm 1972 tôi đến bệnh xá quân y của Phân khu 1 để viết về một thương binh mới chuyển vào cách đây hơn một tuần. Theo như Phòng chính trị giới thiệu thì đó là một nữ chiến sĩ biệt động vừa lập được một chiến công kỳ diệu ngay trong lòng địch. Vừa đi tôi vừa sắp xếp trong đầu mình một dự kiến làm việc đặc biệt so với những lần đi khai thác tài liệu bình thường trước đây lòng phân vân cô ấy là ai nhỉ là nữ chắc cũng hơi găng đây mình sẽ bắt đầu như thế nào để đối tượng có cảm hứng kể ra những chi tiết đặc sắc nhất. - Ủa đi đâu đấy Tám Mải suy tính nên tôi cứ bước xăm xăm gần đụng bác sĩ Việt mà không hay. Tôi vội ngẩng lên trả lời - Vào chỗ anh có chút việc. Bác sĩ Việt là trưởng bệnh xá này anh mời tôi vào một căn nhà khách lợp tranh trên có che giàn rớ ngụy trang kín đáo pha trà mời tôi uống. Trên bờ hai hố bom sâu hoắm gần như dính vào nhau là các hầm ngủ bên trên cũng có che giàn rớ ngụy trang. Các thương binh nhẹ đang chơi bài hoặc nằm trên võng chuyện gẫu với nhau. Giữa căn cứ là một cây cầy cao lớn tuổi tác vòm lá hình mâm xôi tỏa rộng. Một chiến sĩ vệ binh đang ngồi trên đó quan sát địch từ xa. Tôi thấy vui mắt và yên tâm với cảnh sống phóng khoáng như du lịch trên bãi ủi này. Tôi trình bày ý định muốn gặp đồng chí thương binh nhưng chợt nghĩ ra một điều tôi chậc lưỡi nói dè dặt - Cái này tôi hỏi thật anh nhá sức khỏe đồng chí ấy thế nào làm việc liệu có ảnh hưởng gì đối với nguyên tắc chuyên môn không Việt cười hồn hậu và trả lời tôi bằng những câu nghe văn vẻ - Cái đó anh khỏi lo vết thương loại trung nhưng khá rồi. Đặc biệt chiến thương là một cô gái can đảm - anh dừng lại một giây - sự can đảm khiến tôi ngạc nhiên và cảm phục. Gọi cô ta lên bây giờ được chớ Trông chờ cô gái nên tôi không nói gì nữa chỉ gật đầu. Có thể nói kẽ hở của thời gian lúc này là những giây phút chờ đợi hồi hộp. Tôi bước nhẹ nhàng trong phòng lãng đãng nhìn những

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.