TAILIEUCHUNG - ĐỨA CON GÁI CỦA GIÓ

Tôi thích cái màu nâu đục của con sông quê tôi, sự trần trụi đáng thương của một mảng tình phù sa ung ủng, bát ngát và dập dìu qua những ký ức. Cánh cò sải rộng cả đời người, đất cằn sâu sỏi đá, cõng những thớ thịt trên người cha, rồi nứt nẻ bàn chân của mẹ, buồn đến phát khóc một buổi chiều. Tôi thích con sông quê tôi, tóc trải dài dòng nước, hờ hững như tình tôi gửi về một nơi nào đó xa xăm và không điểm tựa, nhiều khi tự hỏi, sông trôi. | ĐỨA CON GÁI CỦA GIÓ Tôi thích cái màu nâu đục của con sông quê tôi sự trần trụi đáng thương của một mảng tình phù sa ung ủng bát ngát và dập dìu qua những ký ức. Cánh cò sải rộng cả đời người đất cằn sâu sỏi đá cõng những thớ thịt trên người cha rồi nứt nẻ bàn chân của mẹ buồn đến phát khóc một buổi chiều. Tôi thích con sông quê tôi tóc trải dài dòng nước hờ hững như tình tôi gửi về một nơi nào đó xa xăm và không điểm tựa nhiều khi tự hỏi sông trôi mãi yêu thương rồi sẽ ghé về đâu. Đối với một đứa con trai quê nắng làm bạn đời mưa làm ký ức bạn đời có khi đi len lén qua từng tấc đất chạy dọc dài qua những thửa ruộng đôi khi rũ rượi ngồi một chỗ đẫm mồ hôi đến nổi ruồng bỏ và phủ phàng cái nắng oán trách bạn đời. Để những cơn mưa đến cuốn trôi mấy lớp mạ non còn chưa kịp trổ tình thì ký ức cứ trôi ngược thành dòng có khi trắng tay giữa tiếng sét hụt hẫng vì đời đáng sợ. Ngày em ra đi gió lất phất một chiều ngả nắng cái áo bà ba loan lỗ những vệt màu phai chiếc túi xách lê lết qua những viết thương rồi chạy vội vàng vào những cơn gió. Ngày em đi trời ngập gió. Tôi nhớ em nhớ cái kẹp cài tóc màu tím vắt gọn gàng trong đầm sen ngập nắng nhớ cái nụ cười má lún đồng tiền nhớ ánh mắt sâu ngấn một nỗi buồn vời vợi. Cái nhớ mặn chát một chiều để rồi lần đầu tiên chiếc khuy áo của em bung ra luồn lách qua tất cả tình yêu dành trọn cho em đến thế. Để chiều hôm đó nắng có nhạt hơn tiếng gió có dài và ngân tha thiết trăng cười một khoảnh khắc yêu thương. Chiếc xuồng dập dìu trong gió con sông ngân mãi thành lời ca tuông thành những dòng bát ngát phơi phới khó tả. Tôi nhớ để rồi chỉ nhớ mà thôi tôi nhớ đám cưới em người ta Việt Kiều ba má em cười tươi rạng rỡ câu nói anh nghèo vậy sao mà nuôi em được cứ vọng mãi trong đầu tôi đập vào từng thớ thịt muốn nổ tung. Hàng xóm rộn rang tiếng pháo ì đùng bên song trẩy hội một góc trời. Tôi nhớ ngày em đi gió lất phất một chiều ngả nắng nấm mồ cô Sáu - mẹ em còn chưa ấm em thắp vội nén nhang rồi rủ bỏ mọi thứ em đi. Chú Sáu ngồi đìu hiu

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.