TAILIEUCHUNG - Mảnh Trời NHỏ

Tôi quen chị Châu ngay hôm đầu tiên chị vừa dọn đến. Hôm đó, khi vừa tan học về, tôi quăng vội tập vở lên bàn và tò mò nhìn một việc kỳ lạ đang xảy ra ở nhà bên cạnh. Gọi là kỳ lạ vì xóm tôi ở vốn là một khu tạp nhạp. Hầu hết các gia đình ở đây thuộc lớp bình dân lao động. Họ nếu không là quân nhân thì cũng là tài xế taxi, xích lô Ai nấy đều an phận thủ thường, có mái nhà nghỉ ngơi sau một ngày cực nhọc là đủ | Mảnh Trời NHỏ Tôi quen chị Châu ngay hôm đầu tiên chị vừa dọn đến. Hôm đó khi vừa tan học về tôi quăng vội tập vở lên bàn và tò mò nhìn một việc kỳ lạ đang xảy ra ở nhà bên cạnh. Gọi là kỳ lạ vì xóm tôi ở vốn là một khu tạp nhạp. Hầu hết các gia đình ở đây thuộc lớp bình dân lao động. Họ nếu không là quân nhân thì cũng là tài xế taxi xích lô. .Ai nấy đều an phận thủ thường có mái nhà nghỉ ngơi sau một ngày cực nhọc là đủ. Hình như không ai có ý tưởng hay khả năng dọn đi nơi khác. Cho nên việc căn nhà kế bên đổi chủ đã khiến tôi chú ý theo dõi. Thấy tôi đứng nhìn chị Châu tiến lại làm quen - Ở đây à Tôi gật đầu - Tên gì -Tuấn. .Vậy là tôi quen chị. Từ lâu nhà tôi có lẽ vắng người nhất xóm. Chỉ ba mẹ con thui thủi. Ba tôi vắng nhà luôn vì cuộc sống quân ngũ. Thỉnh thoảng về phép ông vẫn dắt mẹ con tôi dạo phố coi hát và sắm đồ cho anh em tôi. Nhưng những ngày phép ngắn ngủi không bù được những ngày xa vắng. Từ khi có đủ óc nhận định tôi vẫn thắc mắc và bất bình với sự vắng nhà của ông. Tôi thèm được như thằng Bình ở cuối xóm. Ba nó chạy xích lô máy. Mỗi ngày ông đến đón nó ở trường. Khi xe đến đầu xóm thằng Bình ngồi trên xe vừa khoác tay vừa la Tránh ra Tránh ra để hù tụi tôi những thằng đi bộ. Bao nhiêu tình thương tôi dành cho mẹ nhưng bà lại quá nghiêm khắc. Mặc dù sau này khi lớn lên tôi hiểu và thông cảm bà phải kiêm thêm nhiệm vụ của ba tôi để dạy dỗ con cái. Nhưng đã lắm lúc tôi vẫn tủi hờn vì bà kèm tôi nghiêm khắc từng tí một từ việc học hành đến lời ăn tiếng nói. Do đó sự hiện diện của chị Châu bên cạnh là một điều hạnh phúc trong quãng đời thơ ấu. Nhà tôi đã vắng nhà chị lại càng đơn chiếc hơn. Chỉ hai mẹ con. Ba của chị Châu cũng là lính chiến đóng ở miền xa. Vì thế mà cô Ba và mẹ tôi thân nhau lắm đồng cảnh sinh tình mà. Năm đó tôi chuẩn bị thi vào lớp đệ thất bước thử thách đầu tiên của đời học sinh. Còn chị Châu thì học ở Trưng Vương hơn tôi ba lớp. Mỗi chiều tôi thường qua nhà cô Ba để chị Châu kèm thêm. Thực ra tôi học rất khá và đầy tự tin trong kỳ

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.