TAILIEUCHUNG - Bến Bờ Trăm Năm

Trăm năm sông rộng người qua Lục bình tôi tím đẫm hoa mưa mờ Lừng chừng gãy nhịp cầu mơ Dòng trôi hôm ấy thẫn thờ! Vẫn trôi Người đi Người đi thật rồi Bờ sông thừ một chổ ngồi. Trống trơn! Lời đau tiếng nói vô ngôn Nỗi buồn bó gối mất hồn vì yêu Trăm năm dồn lại một chiều Em đi cho chén quạnh hiu mãi đầy Dòng trôi tôi kể từ đây Hai bờ lau lách sa lầy nhớ thương Em đi từng bước quên đường Đành thôi té nước cho buồn xanh rêu Lục bình. | Bến Bờ Trăm Năm - Kiếp Nhân Gian Trăm năm sông rộng người qua Lục bình tôi tím đẫm hoa mưa mờ Lừng chừng gãy nhịp cầu mơ Dòng trôi hôm ấy thẫn thờ vẫn trôi. Người đi. .Người đi thật rồi Bờ sông thừ một chổ ngồi. Trống trơn Lời đau tiếng nói vô ngôn Nỗi buồn bó gối mất hồn vì yêu Trăm năm dồn lại một chiều Em đi cho chén quạnh hiu mãi đầy Dòng trôi tôi kể từ đây Hai bờ lau lách sa lầy nhớ thương Em đi từng bước quên đường Đành thôi té nước cho buồn xanh rêu Lục bình tôi dạt lêu bêu Em đi tay phủi nhẹ hều chuyện xưa Lời trăm năm cũng trò đùa Tôi ngồi bó thừa ra tôi Hát Cùng Thơ Ta muốn hát trong những ngày khắc khoải Một cọng rơm buộc lấy mảnh mây trời Đừng cố giữ những gì còn sót lại Không thuộc về mình có níu cũng vuột thôi Ta muốn hát trong những ngày đơn lạnh Nắng trở chiều trên những khúc đường đông Một hai tìm hình với bóng Ta trở về đối diện với tình không. Anh muốn hát những bài phố Trịnh Khúc thụy du lưng lửng giữa núi đời Anh muốn cầm tay em mà hát Sớm mai hồng cho se sẻ có đôi. Nỗi niềm. Thơ cùng sương khói lên đường Tháng giêng tắt nốt chút hương mai vàng Mùa đông từ độ sang ngang Gió xuân lạnh đến lỡ làng heo may Theo xuân chưa trọn mùa này Mà hoa cúc đã rụng đầy bên hiên Tháng giêng ơi hỡi tháng giêng Bao giờ xuân được vẹn nguyên một mùa Tuổi bao giờ cũng xa xưa Tháng giêng tìm mãi vẫn chưa thấy mình. Mắt em về thắp bình minh Cho hoàng mai cúc hồi sinh thật vàng Tháng giêng xuân bỗng nồng nàn Thơ se sẽ nở trên bàn tay em. Trừ Và Cộng Trừ đi lòng đen bạc Cộng thêm dạ thủy chung Tình yêu lên tiếng hát Đời sẽ đẹp vô cùng Trừ đi điều gian ác Cộng thêm chuyện nghĩa nhân Tình người lên tiếng hát Hoa nở cỏi dương trần Trừ đi bao giả dối Cộng thêm nhiều chân tình Để thơ lên tiếng nói Tỏ rạng ánh bình minh Tự Bạch. Bắt đầu từ phía mưa rơi Sẽ đi qua hết cuộc đời hanh hao Đôi lần giữa giấc chiêm bao Giật mình ngơ ngác buồn xao xác buồn Những khi đối mặt trong gương Thấy mình sao bỗng tầm thường nhỏ nhoi Một đêm tôi chẳng là tôi Trượt dài trong nỗi .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.