TAILIEUCHUNG - Một tinh thần yêu. Một tinh thần “đi” như Đôn Kihôtê

Những năm nhạc mẫu tôi còn sống, cụ thường không mấy khi lên tầng lầu nơi có căn phòng cụ dành cho vợ chồng tôi. Cụ ít lên phần vì đã yếu nhiều, phần vì cụ luôn thích làm một việc gì đó quanh quẩn trong cái gian bếp ở tầng trệt. Ví như, việc khâu cái nọ vào cái kia, cắt cái này để chắp sang cái khác, tháo mảnh cũ ra từ cái ống quần rồi tỉ mẩn “thiết kế” thành một mảng mới lên vùng yếm ngực, hoặc “chế tác” một cái túi đựng đồ rực. | Một tinh thần yêu. Một tinh thần đi như Đôn Kihôtê 1. Những năm nhạc mẫu tôi còn sống cụ thường không mấy khi lên tầng lầu nơi có căn phòng cụ dành cho vợ chồng tôi. Cụ ít lên phần vì đã yếu nhiều phần vì cụ luôn thích làm một việc gì đó quanh quẩn trong cái gian bếp ở tầng trệt. Ví như việc khâu cái nọ vào cái kia cắt cái này để chắp sang cái khác tháo mảnh cũ ra từ cái ống quần rồi tỉ mẩn thiết kế thành một mảng mới lên vùng yếm ngực hoặc chế tác một cái túi đựng đồ rực rỡ toàn gam màu nóng theo một ý thích bất chợt. Mẹ ở với chúng tôi gần 30 năm. Lúc nào tôi cũng thấy mẹ khâu khâu vá vá hay chắp nối một cái gì đó đặc biệt là các mẩu vải. Vợ và các con tôi thường nói vui Bà mình làm thiết kế thời trang thì mấy nhà tạo mẫu tân thời thất nghiệp là cái chắc . . Nghe con cháu tếu táo cụ chỉ cười bảo Thế chúng mày tưởng mẹ không biết thế nào là đẹp à Mẹ sáng tác khối thứ đẹp. Thì hẳn nhiên rồi. Mẹ chúng tôi thích nhất cái sự khâu vào tháo ra đính thêm hoặc nối mới từ bao nhiêu là mụn vải cũ. Suốt mấy mươi năm cái việc cắt cắt khâu khâu ấy chừng chiếm lĩnh hầu hết tâm trí và thời lượng sống của cụ. Như thế không vì một tình yêu nội sinh trong sâu thẳm của cụ thì liệu bởi cái gì Không gian 1 Văn Ngọc tặng một bức tượng chân dung tôi bằng gỗ. Tượng có hình hài tựa một quả trứng - quả trứng mang trong ruột nó con sinh vật bị lớp vỏ vây đè luôn như không ngừng muốn mổ thủng cái vỏ chắn hữu hạn mà giành lấy khí thở. Tượng khá nặng được đục vạc từ một cái lõi gỗ khỏe có mầu nâu mật gợi cảm không diễn tả sao cho chính xác được. Tất nhiên vì tượng cấu trúc hình trái trứng nên đặt thế nào nó cũng không chịu yên vị theo cái lối lịch lãm thường tình. Và cũng tất nhiên nó sẽ chủ động lăn kềnh ra một cách rất ương ngạnh. Tôi cho ông tượng tôi vắt qua miệng cái hũ gốm cũ kỹ màu sành chín rồi bày ngay dưới chân giá sách nhỏ. Từ bữa ấy mẹ chúng tôi rất hay lên phòng. Thở mệt nhọc và gấp vì phải leo qua hai vòng cầu thang dừng ngang vùng chiếu sáng cái cửa vào mẹ nhìn ngắm bức tượng và

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.