TAILIEUCHUNG - VUI THÍCH VÀ ĐAU KHỔ

Giải thích vui thích và đau khổ là một công việc vô ích và không làm được. Vô ích vì ai cũng hiểu thế nào là vui thích và đau khổ rồi, có giải nghĩa nữa cũng khó làm cho hiểu rõ hơn được. Không thể làm được vì không thể phân tích được chúng. Đã không phân tích được thì chỉ còn có thể dùng những thí dụ không hợp, không đúng để giải thích, chứ không còn cách gì khác nữa. Cho nên, tôi chỉ tìm những nguyên nhân của chúng và những điều kiện làm cho. | CHƯƠNG I VUI THÍCH VÀ ĐAU KHỔ Giải thích vui thích và đau khổ là một công việc vô ích và không làm được. Vô ích vì ai cũng hiểu thế nào là vui thích và đau khổ rồi có giải nghĩa nữa cũng khó làm cho hiểu rõ hơn được. Không thể làm được vì không thể phân tích được chúng. Đã không phân tích được thì chỉ còn có thể dùng những thí dụ không hợp không đúng để giải thích chứ không còn cách gì khác nữa. Cho nên tôi chỉ tìm những nguyên nhân của chúng và những điều kiện làm cho chúng dễ nảy nở mà thôi. I. Thuyết của phái chủ trí. Theo phái chủ trí école intel-lectualiste quá thiên về trí tuệ thì ý tưởng là quan trọng hơn cả . Tất cả những cảm động của ta tất cả những biểu thị của đời sống tinh thần của ta đều phụ thuộc vào trí tuệ. Không có trí tuệ thì không có tình cảm. Thuyết đó cũng có chỗ đúng. Khi nào ta thực đau khổ thì tất nhiên ta phải có cái ý thức rằng ta đau khổ phải thấy rằng ta đau khổ. Lại nhiều khi nhờ có trí tuệ mà cảm tưởng mới phát hiện ra và được lâu bền vì trí càng sáng suốt thì cảm tưởng càng tế nhị. Nhưng bảo rằng bất cứ nỗi vui khổ nào của ta cũng do trí tuệ mà ra thì không đúng . Nhiều khi chúng ta chẳng thấy một nỗi khó chịu bất định mập mờ trước khi bệnh phát ra ư Chẳng thấy một sự bứt rứt ngấm ngầm trước khi ta nổi giận ư Vả lại bảo rằng phải thấy rồi mố cảm tức là mâu thuẫn vậy vì trước khi thấy thì cũng phải có sự thay đổi gì rồi mới thấy được chứ II. Thuyết của các nhà yểm thế. Kant lập lại thuyết của Epi-cure cho rằng vui thích và đau khổ không do trí tuệ mà do hoạt động mà ra nhưng đau khổ phát trước vui thích phát sau. Các nhà yểm thế Schopanhauter Hartmann Bahnsen đều bênh vực thuyết đó. Theo họ thì sống tức là hành động -hành động là gắng sức -gắng sức tức là khổ -vậy sống tức là khổ . Ta hưởng lạc chỉ để thêm thèm sống là do đó để thêm khổ. Muốn một cách vô cớ luôn luôn khó nhọc luôn luôn tranh đấu rồi chết cứ như vậy hoài từ thế kỷ nọ sang thế kỷ kia cho đến khi vỏ trái đất tan tành ra từng mảnh . Đó kiếp người như vậy đó Đáng chán chưa

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.