TAILIEUCHUNG - Nắng bên thềm - Uyên Nhi
Dằn mạnh ly rượu xuống bàn , Vũ Phong gằn giọng : - Anh nhắc lại lần cuối , em không thể ra đi nếu như còn tình yêu với anh. Cuộc sống bên kia bờ đại dương có gì hấp dẫn em ghê gớm đến vậy chứ ? Suy nghĩ cho kỹ đi , và chỉ được chọn một trong hai. Muốn có anh thì lập tức hủy bỏ chuyện xuất cảnh gian trá đó , còn không thì. chấm hết luôn ! Mỹ Trinh rớt nước mắt , cô nhích sát lại gần Vũ Phong , gục đầu. | - Ba mẹ tôi sống với ông bà ngoại , lúc bà đã ly dị ông ngoại của tôi vì ông ấy có vợ nhỏ bỏ bê gia đình. Sau tám năm dài biền biệt , ông ngoại tôi đột nhiên trở về nhà đúng vào lúc bà ngoại trúng mười tờ vé số đặc biệt. Ông xin bà ngoại tôi tha thứ nhưng bà ngoại tôi đã từ chối và bà đã mủi lòng giúp cho ông một số tiền. Bà ngoại tôi tham gia công tác từ thiện và có những người bạn già rất thân , trong đó có một ông lão bằng tuổi ông ngoại nhưng đã chết vợ. Ông ngoại tôi giở trò ghen tuông , tạt axid bà ngoại. Ở vào tuổi sáu mươi , sức khỏe đã bắt đầu yếu kém dần nên bà ngoại tôi đã qua đời sau vài ngày nằm viện. Toàn bộ tài sản để lại cho mẹ của tôi. Ba tui nói cần tiền đi làm ăn nên lấy của mẹ tôi hai trăm triệu rồi biến dạng luôn. Ông dùng số tiền đó làm đám cưới với một cô bán bia ôm chỉ hơn tôi hai tuổi , mua nhà sắm xe cho cô ta. Khi mẹ tôi hay tin thì họ đã có với nhau một đứa con trai được sáu tháng tuổi. Chịu không nổi cú xốc này , mẹ tôi đã thắt cổ tự tử , bỏ lại tôi bơ vơ giữa cuộc đời. Khi tôi còn đang học phổ thông. Rồi ba tôi đã đưa con hồ ly về nhà đòi chiếm đoạt gia tài và căn nhà và tất cả những gì còn lại. Tui đã đấu tranh quyết liệt để giữ lại những gì của mẹ mình. Cuốn sổ ngân hàng , mọi thứ . Đều đứng tên của tôi nên ông ta không lấy được gì cả. Tôi không chịu rút tiền và làm theo ông ta , nên ông ta đã đập tôi một trận thừa sống thiếu chết. Sau đó tôi bỏ học , đi học võ để tự vệ và theo bạn bè sống tự lập một mình. Tui hùn vốn làm ăn với người ta rất thành công. Khi tôi đã có một cơ ngơi và số vốn ổn định , tui quyết tâm đi học lại và sau bốn năm Đại Học , tôi đã tốt nghiệp loại ưu. Thời gian này có một người con trai đeo đuổi tôi. Anh ta là cháu của người dẫn dắt tôi vào làm kinh doanh , nên dù không thích anh ta lắm , tôi cũng ráng ép mình đáp lại tình cảm của anh ta như là một cách để trả ơn cho cô của ảnh. Cặp bồ được một năm thì anh ta đề nghị kết hôn. Không ngờ trước ngày cưới một thời gian ngắn , anh ta đã thừa nhận với tôi là ảnh yêu người bạn thân của tôi hơn vì cô ta xinh đẹp hơn tôi. Chín tai tôi đã nghe anh ta nói với cô ta là cổ mới đúng là người ảnh thích , còn hôn nhân với tôi chỉ là ảnh bị bà cô ép buộc , vì cô của anh ta sợ tui rút vốn ra không hùn hạp kinh doanh nửa thì bà ta sẽ bị phá sản , nên đã biểu anh ta cưới tôi để giữ chân tôi lại Thế là chia tay nhau. Từ đó tôi kinh doanh độc lập và cũng hận đàn ông đến tận xương tủy. Tôi thề với mình là không bao giờ cho đàn ông có cơ hội gần gũi mình. Lời thề đó đến nay vẫn còn nguyên giá trị.
đang nạp các trang xem trước