TAILIEUCHUNG - Tam Hạ Nam Đường - Hồi 17

Tam Hạ Nam Đường Tác giả: Khuyết Danh Hồi Thứ Mười Bảy Chúa tôi đang buồn rầu, xảy nghe trong dinh pháo nổ, tiếng binh la ó vang đầy. Kế quân báo rằng: - Binh tướng Tống đến cướp dinh, quân gia hao nhiều lắm. Dư Hồng nghe báo kinh hãi, liền trở về dinh, ngó thấy mười hai tướng Tống đã tỉnh, đồng cầm khí giới cưỡi ngựa bước ra. Dư Hồng không rõ vì cớ nào mà mười hai tướng tỉnh đặng! Còn binh Đường kinh hãi, vỡ chạy như ong. Dư Hồng sãng sốt nghẹn ngào, tuy có. | Tam Hạ Nam Đường Tác giả Khuyết Danh Hồi Thứ Mười Bảy Chúa tôi đang buồn rầu xảy nghe trong dinh pháo nổ tiếng binh la ó vang đầy. Kế quân báo rằng - Binh tướng Tống đến cướp dinh quân gia hao nhiều lắm. Dư Hồng nghe báo kinh hãi liền trở về dinh ngó thấy mười hai tướng Tống đã tỉnh đồng cầm khí giới cưỡi ngựa bước ra. Dư Hồng không rõ vì cớ nào mà mười hai tướng tỉnh đặng Còn binh Đường kinh hãi vỡ chạy như ong. Dư Hồng sãng sốt nghẹn ngào tuy có phép cũng như người không phép. Bên Tống thắng trận rồi kéo về không ai ngăn trở. Vua Nam Đường nghe báo ngỡ là bên Tống thấy lữa cháy mà thừa cơ đến cướp dinh Đường càng sợ hãi. Lại nghe quân báo nữa - Mười hai tướng Tống đã tỉnh dậy trốn đi rồi Vua Nam Đường hoảng kinh bèn hỏi Quân sư - Vì cớ nào lạ vậy Dư Hồng cũng không biết tại đâu xảy thấy tướng Đường đến tâu - Binh hao tính năm ngàn có lẻ Vua Nam Đường càng thêm buồn bực phán - Thiệt mạng Tống chưa cùng công việc gần xong mà hóa ra uổng công vô ích ấy là thiên số định như vậy nghịch ý trời thì hao binh tổn tướng. Thà chịu thua đầu Tống cho xong Dư Hồng thấy vua Đường than trách thì hổ thẹn trăm bề liền bói một quẻ vì cớ nào kẻo tức. Trang quẻ xong xuôi. Dư Hồng mới vỗ ghế mà nói - Không xong rồi Té ra thằng lùn đốt bàn trù ăn trộm gươm linh và Tam Hạ Nam Đường Trang 1 sách báu lại giải cho mười hai tướng tỉnh hồn Nếu Tống Thái Tổ có người giỏi như vậy thiệt trời hại ta đó Song mười hai tướng bị phù mê lâu lắm lẽ nào mau tỉnh như vậy Thiệt nghĩ không ra cách ấy. Nói rồi ngồi lơ láo suy nghĩ. Vua Nam Đường thì rầu rĩ không nói tới Quân sư. Dư Hồng hổ ngươi đi vào phòng một nước ngồi trong phòng mà nghĩ - Tướng lùn phép tắc tài năng như vậy ta khó nổi phò Đường chi bằng về núi mà tu luyện cho xong khỏi buộc điều phiền não. Nghĩ như vậy bèn khoác màn vào ngủ cho khỏe tinh thần vào phòng kiếm hoài không đặng cái gối ngó xuống dưới giường thấy gối rách tan một đống Dư Hồng lấy lên coi đã mất sách rồi thất kinh nổi giận hét - Chẳng biết đời trước ta thù oán chi với thằng

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.