TAILIEUCHUNG - Tiểu lý phi đao - tập 22
Hồi thứ 22: Lừa cọp vào tròng Trong phòng ăn người ngồi đầy nghẹt. Chuyện giang hồ bao giờ cũng đầy kích thích mà ai cũng muốn nghe. Bời vì, dù bất cứ kẻ nào trong lòng cũng phải có ít nhiều phiền muộn, nghe những chuyện lạ của các kỳ hiệp võ thuyết của Cổ Long mang phong cách hiện đại, tính triết lý sâu sắc, rất khác biệt với các võ hiệp tiểu thuyết gia cùng thời và trước đó. Truyện hoàn toàn hư cấu về thời gian và không gian nhưng tâm lý và quan hệ của các. | Tiểu Lý phi đao 303 Nguyên tác : Cổ Long hồi thứ hai m−ơi hai lừa cọp vào tròng Trong phòng ăn người ngồi đầy nghẹt. Chuyện giang hồ bao giờ cũng đầy kích thích mà ai cũng muốn vì, dù bất cứ kẻ nào trong lòng cũng phải có ít nhiều phiền muộn, nghe những chuyện lạ của các kỳ hiệp võ lâm, của các giang hồ hào kiệt để rồi dần dần một cách tự nhiên hòa mình vào với nhân vật trong cốt truyện, những gì phiền muộn chất chứa do đó cũng vơi được ít nhiều. Nơi chiếc bàn đặt bên cửa, một cụ già áo xanh tóc bạc phơ đang ngồi, mắt lim dim th− thả từng ngụm khói trắng qua chiếc ông điếu cán dài. Ngồi cạnh bên lão là một cô gái áo trắng điềm hoa hồng, tóc dóc thành chiếc bím đong đ−a bên bờ vai. Đôi mắt tròn của nàng đen nháy sáng ngời, mỗi khi chớp động, đôi mắt nàng y như có cái ma lực thu hút hồn phách mọi chàng trai. Khi Tiểu Phi và Lâm Tiên Nhi bước vào, tất cả ánh mắt những người hiện diện nơi phòng ăn cơ hồ bị trực thị. Sắc đẹp của Lâm Tiên Nhi quả là rạng rõ như một ánh hào quang chiếu diện khắp gian phòng. Cho đến thiếu nữ thắt bím nọ, ánh mắt cũng không ngớt nhìn xoáy vào hai người và Lâm Tiên Nhi cũng nhìn trả nàng không nháy. Chợt nàng nhoẻn miệng cười và nói thật khẽ bên tai Tiểu Phi: - Anh nhìn mắt của cô ta xem, tôi phải cẩn thận mới được kẻo cô ta thu mất hồn của anh đấy. Hai người lựa chiếc bàn ngồi xuống, vừa kêu xong vài thức ăn liền nghe lão già áo xanh nọ lên tiếng hỏi: - Hồng Nhi, đã đến giờ ch−a con? Cô gái thắt bím được gọi tên Hồng Nhi gật đầu đáp: - Đến giờ rồi. Cho đến bây giờ, lão già nọ mới chịu hé mắt ra, dù dáng dấp bên ngoài già nua lụ khụ, nhưng ánh mắt của lão già rất tinh nhuệ trẻ trung, đúng là ánh mắt của con người nhỏ tuổi và mỗi khi nhìn thẳng vào ai, y như xoi mói ruột gan họ. Lâm Tiên Nhi cười thật khẽ: - Xem ra cái lão Tôn tiên sinh này không phải là thứ người ăn bám theo giang hồ để tìm sự sống đâu. Typed by tunghh@ Convert to PDF by Minh Chính http// Tiểu Lý phi đao 304 Nguyên tác : Cổ Long Tuy nàng nói
đang nạp các trang xem trước