TAILIEUCHUNG - Ỷ thiên đồ long ký - tập 17
Tham khảo tài liệu 'ỷ thiên đồ long ký - tập 17', khoa học xã hội phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả | Ỷ Thiên Đồ Long Ký – Tác giả : Kim Dung Dịch giả : Nguyễn Duy Chính CHƯƠNG 17 THANH DỰC XUẤT MỘT NHẤT TIẾU DƯƠNG Trương Vô Kỵ và cô gái kia cùng nhìn về phía đông bắc, lúc này trời đã hừng sáng, thấy một bóng người màu lục phơi phới trên mặt tuyết chạy tới, đến cách khoảng mươi trượng, nhìn rõ là một cô gái mặc áo màu xanh nhạt. Cô ta nói với Đinh Mẫn Quân vài câu, đưa mắt nhìn Trương Vô Kỵ và cô thôn nữ, rồi chạy lại gần. Aùo cô ta phất phới, thân pháp nhẹ nhàng, bước chân ngắn nhỏ nhưng chỉ giây lát đã chỉ còn cách hai người chừng năm trượng. Hình dáng cô gái thanh lệ tú nhã, mặt mày xinh đẹp, chỉ chừng mười bảy mười tám tuổi. Trương Vô Kỵ hơi lấy làm lạ, nghe tiếng hú và nhìn thân pháp tưởng cô ta phải hơn tuổi Đinh Mẫn Quân nhiều, nào ngờ so với mình còn nhỏ hơn mấy tuổi. Cô gái nọ bên hông đeo một đoản kiếm, nhưng không rút binh khí ra, chỉ hai tay không đến gần hai người. Đinh Mẫn Quân lên tiếng cảnh cáo: - Chu sư muội, con quỉ a đầu này công phu tà môn lắm đó. Cô gái kia gật đầu, lên tiếng một cách văn vẻ: - Xin được hỏi tôn tính đại danh của hai vị? Vì cớ gì lại đả thương sư tỉ của tôi? Từ khi nàng ta đến gần, Trương Vô Kỵ đã thấy cô gái trông quen quen, nay nghe cô ta nói mới chợt nghĩ ra: “Thì ra nàng ta là cô gái con nhà thuyền chài mình một lần gặp trên sông Hán Thủy, Chu Chỉ Nhược cô nương. Thái sư phụ đưa cô ta lên núi Võ Đương sao bây giờ lại vào làm môn hạ phái Nga Mi?”. Chàng trong ngực bỗng nóng ran, muốn hỏi thăm Trương Tam Phong vài câu xem gần đây thế nào, nhưng chợt nghĩ lại: “Trương Vô Kỵ đã chết rồi, ta lúc này là một gã nhà quê, một tên xú bát quái, Tăng A Ngưu. Nếu ta không biết nhịn một chút, họa hoạn sau này không biết đâu mà lường được. Ta không thể nào tiết lộ thân .
đang nạp các trang xem trước