TAILIEUCHUNG - Một chuyến về thăm quê hương

người buôn bán làm ăn nhỏ ở gần biên giới qua và không được lịch sự với nước mà họ . Nơi này quá đẹp, tối đến lại ăn ở trên một nhà hàng nổi trên bờ biển, . | Một chuyến về thăm quê hương Sóng Việt Một người bạn bảo tôi sau khi đọc bài thơ và lắng nghe bài hát "Anh Đâu Biết", thơ Sóng Việt Đàm Giang, nhạc Lê Văn Thành: "Hãy về thăm quê hương đi, và nghe, nhìn tận mắt những gì Sóng Việt mong muốn". Đó cũng là một dự trù của tôi, một dự trù tưởng không biết bao giờ có thể thực hiện được vì sự trở ngại với công việc. Thế rồi vào giữa năm 2005, tôi trải qua một giai đoạn sức khoẻ không được ổn định phải trải qua giải phẫu và bức xạ trị. Sáu tháng sau đó, sau khi phục hồi thì tôi quyết định phải về thăm quê hương, khi mà còn đầy đủ sức khoẻ và tinh thần còn trong sáng. Đây là lần du lịch đầu tiên về Việt Nam, và tôi đi theo tour du lịch để được an tâm về mọi vấn đề từ thủ tục đến nơi trú ngụ và ăn uống. Ngày 1-2 Dec 26-27 2005 Rời nhà trưa Chủ Nhật Dec 25, 2005, chúng tôi đáp máy bay tới phi trường quốc tế Tom Bradley, Los Angeles vào buổi tối, rồi nửa đêm hôm đó đáp máy bay hãng Cathay Pacific đi Hong-Kong rồi từ Hong-Kong sẽ tới phi trường Nội Bài Hà-Nội qua Air VietNam ngày 27 Dec. 2005. Hãng du lịch đã gửi mẫu làm đơn xin nhập cảnh cho tất cả du hành đoàn mỗi người một tờ kể cả trẻ em, nên chúng tôi đã có sẵn đầy đủ Thị Thực Visa và đã điền sẵn cả tờ khai Nhập-Xuất cảnh Việt Nam. Tờ Thị Thực Visa này tôi được biết vừa có một sự thay đổi trong số tiền cho phép người khai visa mang vào nước một số tiền tăng từ US$ 3, đến $7, (?) một người. Cathay Pacific Airline rất tốt, phục phụ khách hàng, đúng mức và chu đáo, không có chi để than phiền. Air Vietnam với phi hành đoàn rất trẻ từ phi đoàn trưởng đến phó và các chiêu đãi viên. Các cô chiêu đãi viên hàng không đều trẻ đẹp, và tuy có cô ít cười nhưng sự chào đón và phục dịch khách rất chuyên nghiệp và đúng mức, những điều tôi nghe hay đọc qua những bài báo viết từ nước ngoài VietNam đều không hiện diện hay là đã không còn nữa. Thân nhân tháp tùng tôi trong chuyến đi này là người con trai thứ hai, tuổi ngoài hai mươi, Xuân An (Ben). Ben không nói và không hiểu tiếng

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.