TAILIEUCHUNG - Ấm mãi lòng ta P5

Nhắc điện thoại lên, Kha uể oải: - Alô. Kha đây. Xin lỗi, ai ở đầu dây vậy ? Đầu dây bên kia vang lên một giọng rụt rè nhỏ nhẹ, nhưng cũng hết sức bí hiểm: - Là em. Kha ngồi thẳng người: - Em là là . Giọng rụt rè ấy dường như có lẫn chút tức hờn: - Anh quên em rồi à ? Kha buột miệng: - Nguyệt Cầm! Phải em không ?Cầm ngọt ngào: - Vâng. Nguyệt Cầm đây. Kha xúc động: - Em .em đang ở đâu vậy ? - Ở Sài Gòn. | Tác Giả Trần Thị Bảo Châu ẤM MÃI LÒNG TA CHƯƠNG V N. điện thoại lên Kha uể oải - Alô. Kha đây. Xin lỗi ai ở đầu dây vậy Đầu dây bên kia vang lên một giọng rụt rè nhỏ nhẹ nhưng cũng hết sức bí hiểm - Là em. Kha ngồi thẳng người - Em là . là . Giọng rụt rè ấy dường như có lẫn chút tức hờn - Anh quên em rồi à Kha buột miệng - Nguyệt Cầm Phải em không Cầm ngọt ngào - Vâng. Nguyệt Cầm đây. Kha xúc động - Em .em đang ở đâu vậy - Ở Sài Gòn và rất gần anh. - Em không đùa chứ Nguyệt Cầm cười. Tiếng cười trong veo - Có mà không. Không mà có. - Nghĩa là sao Em làm anh sốt ruột quá. - Nghĩa là em đang ở Sài Gòn. Kha hấp tấp - Ở nhà bác Thực phải không Giọng Cầm trầm xuống - Dạ không. Em ở nhà trọ. - Sao lại thế Kha nhíu mày - Bác Thực có biết em vào Sài Gòn không Cầm lễ phép - Dạ không. . com 68 www. taixiu. com Tác Giả Trần Thị Bảo Châu ẤM MÃI LÒNG TA Kha máy móc lập lại - Sao lại thế Bác Thực sẽ không an tâm nếu biết em đã vào Sài Gòn và ở nhà trọ. Anh nghĩ em nên về nhà bác ấy. - Em không biết đường. Kha kêu lên - Trời ơi Còn như thế nữa. Anh sẽ đưa em đi. Em ở nhà trọ nao Đọc địa chỉ và cả số điện thoại cho anh. Nguyệt Cầm cười khẻ - Em đùa cho vui thôi chớ làm gì không biết hỏi thăm đường chỉ tại em không muốn ở chung với Bích Chiêu. Kha ngập ngừng anh muốn hỏi lý do nhưng thấy không tiện nên nói - Anh hiểu em. Nhưng Bích Chiêu khá dễ thương cô bé nhắc em hoài nghe đâu Bích Chiêu đã viết cho em ba lá thư nhưng không thấy trả lời. Giọng Nguyệt Cầm kêu lên ngạc nhiên - Vậy sao Tiếc là em chả nhận được lá nào. Bưu điện ngoài xứ mới tệ làm sao. Chắc chị Chiêu rất giận em. - Ồ không đâu. Chiêu chẳng để bụng những chuyện này vì cô bé vô tư lắm. - Anh có vẻ hiểu Bích Chiêu quá nhỉ. Kha cười - Chuyện nhỏ. Anh xem Chiêu như em gái ngoài ra không còn gì khác. Nguyệt Cầm tủi thân - Bích Chiêu luôn là người may mắn đã có anh ruột giờ lại thêm anh. Em hơi ganh tỵ đó. Kha tán tỉnh - Với anh em có vị trí đặc biệt hơn Bích Chiêu nhiều. - Vì em là một đứa tàn tật đúng không

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.