TAILIEUCHUNG - Ăn mày dĩ vãng P12

Như một sự sắp đặt quái ác của số phận, chiếc xe tốc hành đi về miền Tây hôm ấy đáng lẽ bon thẳng theo xa lộ Đại Hàn, nó lại cắt chéo vào đường rừng để đón thêm khách. Thế là, dù muốn hay không, một lần nữa tôi phải nhìn lại, sống lại cái mảnh đất ngột ngạt những ký ức này. Lại gốc cây ấy, ngã ba kia, thằng này sống, đứa kia chết Lại ong ong những nhức nhối và hờn tủi trong đầu và lại buộc phải xin các bạn độc giả kiên tâm. | Tác giả Chu Lai ĂN MÀY DĨ VẮNG CHƯƠNG XII Như một sự sắp đặt quái ác của số phận chiếc xe tốc hành đi về miền Tây hôm ấy đáng lẽ bon thẳng theo xa lộ Đại Hàn nó lại cắt chéo vào đường rừng để đón thêm khách. Thế là dù muốn hay không một lần nữa tôi phải nhìn lại sống lại cái mảnh đất ngột ngạt những ký ức này. Lại gốc cây ấy ngã ba kia thằng này sống đứa kia chết. Lại ong ong những nhức nhối và hờn tủi trong đầu và lại buộc phải xin các bạn độc giả kiên tâm dừng lại với tôi một chút mà chưa thể về ngay cái vùng sông nước nơi mà tôi hy vọng rằng cuộc hành trình của tôi sẽ vào hồi chung cuộc. Dù thuận hay nghịch. Vâng Từ đầu câu chuyện đến giờ tôi đã cố né tránh để khỏi phải nghĩ phải nhắc đến cái đêm. Không Sao lại là đêm Chả lẽ cứ động đến buồn đau là nhất thiết phải gắn chặt với bóng đêm cho thêm phần bi luỵ ư Vâng Đúng ra là vào chính cái buổi sáng mùa khô năm ấy. Những ngày sau hiệp định Pa ri 73 là những ngày tột cùng cô đơn và cũng tột cùng khốc liệt đối với đám lính bám trụ vùng giáp ranh chúng tôi. Cái dòng gian nan chết chóc thà cứ chảy suốt một luồng lại còn dễ chịu đựng. Đang chảy chạm khắc 73 thái bình tưởng rằng thế là xong là không còn chết chóc ở phía trước nữa nhưng rồi nó lại tiếp tục chảy gian nan hơn chết chóc hơn thật là kinh khủng. Ây vậy không hiểu do thần phật độ trì hay do nghệ thuật bám trụ đã thành tinh hay do chính cái ý chí duy vật kiên cường chống lại điềm tâm linh bi thảm khi dính dáng chuyện tình ái với Sương mà tôi vẫn tồn tại chưa chết chưa tự sát tự thương Đúng là một điều kỳ lạ một kỷ lục hiếm có về khả năng kéo dài sự sống trên vùng đất ít ai giữ được cái gông trên cổ ngoài sáu tháng này. Tại vì anh yêu em và được em yêu lại. Tại vì thần chết dù có chai sạn nhất cũng chẳng nỡ chia lìa lứa đôi một khi cái lứa đôi ấy yêu nhau đã gần trọn năm năm mà vẫn chưa có dịp hiểu về nhau ở nơi tận cùng xác thịt. Đúng không Tôi thường trả lời Sương như thế mỗi khi lâu lâu gặp lại vẫn còn nhìn thấy nhau sống sót nguyên lành trước mắt mình. Khi .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.