TAILIEUCHUNG - Ăn mày dĩ vãng P9

- Có phải thiệt như vậy không anh? Sương hỏi khi trận càn đã đi qua được một ngày, lúc bóng đêm nhức nhối vừa nhẹ phủ tấm vải liệm màu đen xuống cánh rừng nồng máu. Mẩu cơm vắt chấm muối tiêu ngắc cứng lại nơi cổ, anh nhổ phì ra, chiêu một ngụm nước suối phảng phất mùi lưu huỳnh, lại nhổ nữa. - Thật. Thằng Tuấn nói đúng nhưng chưa đủ. - Trời! Sao anh lại - Không sao lại gì hết - Hùng cười gằn - Chẳng thằng nào đẻ ra đã. | Tác giả Chu Lai ĂN MÀY DĨ VẮNG CHƯƠNG IX - Có phải thiệt như vậy không anh Sương hỏi khi trận càn đã đi qua được một ngày lúc bóng đêm nhức nhối vừa nhẹ phủ tấm vải liệm màu đen xuống cánh rừng nồng máu. Mẩu cơm vắt chấm muối tiêu ngắc cứng lại nơi cổ anh nhổ phì ra chiêu một ngụm nước suối phảng phất mùi lưu huỳnh lại nhổ nữa. - Thật. Thằng Tuấn nói đúng nhưng chưa đủ. - Trời . Sao anh lại. - Không sao lại gì hết - Hùng cười gằn - Chẳng thằng nào đẻ ra đã là anh hùng. Mà anh hùng không biết sợ chết không biết chao đảo không biết đôi lúc ngã lòng rồi cắn răng gượng lại thì không phải anh hùng. Tôi không có trái tim dã thú trong lồng ngực. - Không. ý em không nói thế. Em sợ chiều nay cái lúc Tuấn nói hỗn anh. anh không kiềm chế được. Ôi Con mắt anh lúc ấy sợ lắm Lại giống con mắt thú đang ăn đèn. Hùng cười. Lần này thì anh cười thật sự. Đúng là suy nghĩ của đàn bà. Nhưng mà đúng vậy. Nếu khi đó không có mặt Sương thì sự việc có thể sẽ khác đi chút ít. Cái vẻ mặt du côn của nó cho dù anh cố tình để nó hiện được ra cái mặt ấy cũng dứt khoát không thể nhơn nhơn được như vậy. Quái dị Hùng thoáng một suy nghĩ chua chát Trong chiến tranh chả lẽ con người ta có thể đôi khi căm hận đồng đội hơn căm kẻ thù Đồng đội là cụ thể sự xúc phạm có hình có khối kẻ thù là khái niệm sự xúc phạm là mơ hồ lúc có lúc không. - Thực ra anh là một thằng người yếu đuối Sương ạ - Tiếng nói anh xen vào gió rừng như một lời thú tội trước thánh đường - Không phải một lần đâu. Đã ít nhất trên ba lần anh thực hiện cái động tác khốn nạn đó. Chiến tranh mờ mịt bạn bè chết hết lớp này đến lớp khác ngày kết thúc đang còn nằm trong vô vọng nhiều lúc anh muốn chạy trốn khỏi nỗi nhọc nhằn khủng khiếp mà sức con người có hạn không thể mãi chịu đựng. Nhưng lại không có gan chạy trốn đến tận cùng bằng tự sát. Càng không thể làm trò ô nhục đào ngũ hay chiêu hồi. Anh chỉ đủ can đảm tự thương. Tức là vẫn muốn níu giữ một chút hợp pháp một chút thanh thản trong cái trò chơi man trá này. Mất một chân thậm chí hai

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.