TAILIEUCHUNG - LỄ HIẾN MẬT - Zarathustra đã nói như thế

Hỡi ôi! Trên trái đất này còn có nơi nào người ta phạm phải những điên cuồng vĩ đại hơn là những kẻ có lòng thương xót? Và trên mặt đất còn có gì gây ra nhiều thống khổ cho bằng cơn điên cuồng của những kẻ có lòng thương xót? Khốn thay cho kẻ nào yêu thương mà lại không có một đỉnh cao vượt lên bên trên lòng thương hại của mình! Một ngày nọ, Quỷ sứ bảo ta như thế này: “Cả Thượng đế cũng có hỏa ngục của ngài: đó là tình yêu loài người. | Zarathustra da noi nhir the LE HIEN MÄT Hoi oi Tren trai dät nay con co noi nao ngnoi ta pham phai nhüng dien cuong vi dai hon la nhüng ke co long thnong xot Va tren mät dät con co gi gay ra nhieu thong kho cho bang con dien cuong cua nhüng ke co long thnong xot Khon thay cho ke nao yeu thnong ma lai khong co mot dinh cao vnot len ben tren long thnong hai cua minh Mot ngay no Quy sü bao ta nhn the nay Ca Thnong de cung co hoa nguc cua ngai do la tinh yeu loai ngnoi noi Thnong de . Va moi day ta da nghe Quy sü bao nhn sau Thnong de da chet chinh long thnong xot loai ngnoi cua Thnong de da giet chet Thnong de Zarathustra Về những kẻ có lòng thương xót Những ngày những tháng những mùa Xuân lại trôi qua trên tâm hồn Zarathustra hắn chẳng để tâm đến nhưng mái tóc Zarathustra giờ đây đã bạc phau. Một ngày nọ Zarathustra ngồi trên một tảng đá trước hang lặng im tĩnh mặc nhìn vào cõi xa xăm - bởi vì từ nơi này ta nhìn thấy được biển cả biển cả xa hút bên trên những hố thẳm quanh co khúc khuỷu. Hai con thú tư lự xoay quanh Zarathustra rồi sau cùng dừng lại trước mặt hắn. Hỡi Zarathustra chúng lên tiếng hỏi ngài đang đưa mắt dõi tìm hạnh phúc mình chăng Zarathustra trả lời Sá gì hạnh phúc Từ lâu rồi ta không còn khát vọng đến hạnh phúc nữa ta khát vọng công trình của ta . Hai con thú tiếp lời Hỡi Zarathustra ngài thốt lên điều ấy như một kẻ đã chán chường hạnh phúc. Ngài không ngủ trong một hồ hạnh phúc màu thiên thanh đấy chứ Đồ hề Zarathustra mỉm cười trả lời các ngươi mới khéo chọn ẩn dụ làm sao Nhưng các ngươi cũng biết rằng hạnh phúc của ta thì nặng nề và chẳng giống với một nguồn suối lỏng hạnh phúc ấy đẩy xô ta và không muốn để ta ở lại nó bám chặt vào ta như chất nhựa thông óng vàng nóng chảy . Lúc bấy giờ hai con thú tư lự lại xoay quanh Zarathustra và một lần nữa chúng lại đến trước mặt hắn. Hỡi Zarathustra chúng lên tiếng - vậy thì vì lẽ đó mà ngài mãi mãi trở thành vàng óng sậm màu hơn mặc dầu tóc ngài muốn nhuốm vẻ bạc trắng và kết bằng cây gai Nhìn xem kìa ngài

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.