TAILIEUCHUNG - Bí mật núi ma P2

Đêm ấy về đến đỉnh núi của trạm khí tượng Địa Sơn thì Sương Mai bị hôn mê. Cô nói lảm nhảm điều gì đó không ai hiểu được. Chánh Nguyên phải kề cận chăm sóc cho cô. Dần dần cô cũng tỉnh lại. Cô liền lên tiếng: - Chúng ta về xuôi thôi, anh ạ! Em thấy khó chịu trong người lắm. Chánh Nguyên đưa cho cô bát cháo còn nóng hổi: - Em ăn đi rồi sẽ thấy tinh thần phấn chấn hơn. Sương Mai lắc đầu, cô từ chối: - Em không ăn đâu, em muốn ve xuôi. | Bí mật núi ma P2 Tác Giả: Quách Chấn Du BÍ MẬT NÚI MA PHẦN 2 Đ êm ấy về đến đỉnh núi của trạm khí tượng Địa Sơn thì Sương Mai bị hôn mê. Cô nói lảm nhảm điều gì đó không ai hiểu được. Chánh Nguyên phải kề cận chăm sóc cho cô. Dần dần cô cũng tỉnh lại. Cô liền lên tiếng: - Chúng ta về xuôi thôi, anh ạ! Em thấy khó chịu trong người lắm. Chánh Nguyên đưa cho cô bát cháo còn nóng hổi: - Em ăn đi rồi sẽ thấy tinh thần phấn chấn hơn. Sương Mai lắc đầu, cô từ chối: - Em không ăn đâu, em muốn ve xuôi thôi. Ở lại đây chắc em chết mất. Chánh Nguyên nở nụ cưới trấn an: - Có anh đây, anh đâu thể để em chết được. - Nhưng em sợ lắm, anh ạ. Ăn không được, ngủ không yên có lẽ em sẽ ngã bệnh mất thôi. - Dần dà rồi sẽ quen thôi mà em. Đêm qua một mình anh đi tìm rồi. Anh chẳng thấy con ma nào cả. Sương Mai sững sờ: - Ơ, anh bỏ em ở lại một mình hở? Rủi con ma nó đến thì sao? Nó sẽ nuốt em mất. Chánh Nguyên gật gù: - Thật đấy! Nếu hôm qua mà có ma thật thì nó đã rinh em đi mất. Sương Mai giận dỗi: - Vậy mà anh bỏ em ở lại một mình. Chánh Nguyên cao giọng: - Như vậy chứng tỏ là ở đây không có ma. Bởi vì, đêm qua em ở nhà một mình mà đâu có con ma nào đến với em đâu. 23 Tác Giả: Quách Chấn Du BÍ MẬT NÚI MA Nghe anh nói có lý nên Sương Mai cảm thấy an tâm, cô nói: - Nhưng từ nay anh không được bỏ em một mình nữa đó! Chánh Nguyên dỗ dành: - Thật tình thì đêm qua anh cũng không muốn bỏ em lại một mình, nhưng anh thấy em mệt mỏi quá nên để ở nhà thôi. Sương Mai căn dặn: - Nhưng mai mốt anh đừng có bỏ em một mình nữa đó! - Vậy thì em nên ăn cháo đi cho mau khoẻ, rồi đi theo anh. Sương Mai cầm lấy chén cháo do Chánh Nguyên đưa, cô ăn một chút là hết ngay: - Em ăn xong rồi đó. - Em giỏi lắm! Em nằm nghỉ một lát sẽ khoẻ lại ngay. Sương Mai căn dặn: - Anh đừng có lén bỏ em đi nữa đấy nhé, lần này là em sẽ giận anh luôn đó. Chánh Nguyên hứa hẹn: - Được rồi, anh sẽ không

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.