TAILIEUCHUNG - Độc cư trong 100 ngày: Phần 2
Tiếp nối phần 1, phần 2 của tài liệu sẽ tiếp tục với 10 chủ đề: vì con; tăng già; thiên nhiên kỳ diệu; tâm an không là sự chứng đắc; niềm hân hoan; thật mềm mại mới là sức mạnh đích thực; như như là Phật,. để nắm chi tiết nội dung. | Độc cư trong 100 ngày: Phần 2 30. Sen moïc trong buøn 129 ------------------------------ Mùa Xuân ₫ến rồi 31. Vì con 131 Ngày nọ Thiền sư Sùng Sơn hỏi một đệ tử, “Tại sao con thiền kiết đông?” “Dạ, tại con muốn làm.” “Thật là câu trả lời bết nhất! Con hỏi lại ta câu ấy đi, được không?” “Được, thưa Thầy tại sao Thầy thiền kiết đông?” “Vì con.” 31. Vì con Bài chú sáng nay thuần là những sợi tơ, yên ả, chắc thực và thông thoáng để đưa vào nhà những bóng nắng di chuyển không ngừng, lung linh và biến dạng theo gió cùng những đám mây bay qua. Lá và cây cành, hai bên đầu tôi là những cái bóng chạy thoăn thoắt tới lui. Chiếc máy bay bay trên trời, bay qua tất cả, qua tôi, qua bài Chú, qua bóng cây cành. Bao nhiêu ngàn năm đã từng như vậy, nhưng cũng chỉ giây phút này mà thôi. Chẳng ai sống trong đó cả. Chắc chắn bạn từng nghe câu nói lóng: “Nobody home” - Ngu xuẩn. Câu này thường được dùng để làm giảm giá trị người khác, hàm ý rằng người được 132 100 ngày độc cư nhắc đến không được thông minh cho lắm. Phật tử chúng tôi có cách nhìn khác qua câu nói trên “Nobody home” có nghĩa là dù bạn có tự thu nhỏ đến đâu, nhỏ đến như các tế bào, điện tử, vi lượng - bất cứ cái gì nhỏ nhất, thì chúng cũng di chuyển, thay đổi. Chẳng có một thứ nào trong toàn thế giới lại cố định. Khi ta tìm ra nó thì nó đã đi mất rồi. Bởi chẳng có gì cố định, cũng hợp lý khi nói không có cái tôi nào thường trực để thể nghiệm mọi thứ. Bất cứ người bình thường nào cũng hiểu được điều này, đó là lẽ thường tình. Tuy ý niệm này thật cơ bản, nhưng là điều cốt tủy không dễ nắm bắt trên đường tu Phật; là điểm ta thường nhắc tới nhắc lui, nghĩ quanh nghĩ quẩn, cố nhận ra cho được. Tại sao phải hao tốn nhiều thì giờ và công sức như vậy? Bởi thói quen nhìn mọi chuyện bên ngoài qua thiên kiến chính mình đã bám rễ quá sâu nên thật khó để nhớ cho được “những gì thuộc về ta” chỉ là khói sương, bóng ảo. Mọi sự hỗn loạn, mọi vấn đề thường phát sinh chỉ vì nhận .
đang nạp các trang xem trước