TAILIEUCHUNG - Ebook Anne tóc đỏ ở đảo hoàng tử Edward: Phần 2
Tiếp nối phần 1 của ebook "Anne tóc đỏ ở đảo hoàng tử Edward". Phần 2 gồm những nội dung: hoa hồng của ngày hôm qua, bạch mã hoàng tử xuất hiện, một chiều tháng Sáu, chuyện tình của bà Skinner, năm cuối cùng ở Redmond bắt đầu, vất vả với các đám cưới,. Mời các bạn cùng đón đọc. | Chương 21: Hoa hồng của ngày hôm qua Hai tuần ở Bolingbroke hết sức dễ chịu, ngoại trừ chút sóng ngầm của nỗi đau và bất mãn cứ mơ hồ lướt qua mỗi khi Anne nghĩ đến Gilbert. Tuy nhiên, cô cũng chẳng có mấy thời gian mà nghĩ đến anh. “Đỉnh Nhựa Ruồi”, gia trang xinh đẹp lâu đời của nhà Gordon, là một nơi rất sống động, đầy chật bạn bè thuộc cả hai giới của Phil. Hàng loạt buổi đi dạo, khiêu vũ, dã ngoại và chèo thuyền nối liền không ngớt, tất cả được gọi tóm gọn là “liên hoan” theo cách nói của Phil; Alec và Alonzo lúc nào cũng ở sát bên khiến Anne tự hỏi liệu họ có việc gì khác để làm ngoại trừ chạy theo săn đón cô nàng Phil bốc đồng hay thay đổi hay không. Cả hai đều dễ thương và đầy nam tính, nhưng Anne cương quyết không phát biểu ý kiến về chuyện ai tốt hơn ai. “Vậy mà tớ tưởng có thể nhờ vả cậu giúp tớ quyết định xem nên hứa lấy ai,” Phil rên rỉ. “Cậu phải tự quyết định lấy. Cậu khá sành sỏi khi quyết định xem người khác nên cưới ai cơ mà,” Anne phản pháo có phần cay độc. “Ôi, đó là chuyện hoàn toàn khác mà,” Phil thành thực thú nhận. Nhưng điểm nhấn ngọt ngào nhất trong chuyến đến chơi Bolingbroke kỳ này là hôm cô đến thăm nơi mình sinh ra - căn nhà nhỏ màu vàng xập xệ trên con đường hẻo lánh mà cô đã bao lần mơ tới. Cô nhìn nó với ánh mắt vui mừng khi cùng Phil rẽ vào trước cửa chính. “Nó trông gần như y hệt trong trí tưởng tượng của tớ,” cô nói. “Không có tàng kim ngân rũ xuống bên cửa sổ, nhưng có một cây tử đinh hương ngoài cổng, và. đúng rồi, rèm cửa sổ bằng vải muslin. Tớ vui sướng biết bao khi nó vẫn sơn màu vàng.” Một phụ nữ rất cao và gầy ra mở cửa. “Đúng vậy, gia đình Shirley từng sống ở đây hai mươi năm trước,” bà trả lời câu hỏi của Anne. “Họ thuê căn nhà này. Tôi vẫn còn nhớ rõ họ. Cả hai đều chết vì sốt cao. Thật buồn khủng khiếp. Họ để lại một đứa con. Tôi nghĩ nó đã chết từ lâu rồi. Trông nó ốm yếu lắm. Vợ chồng lão Thomas nhận nuôi nó - làm như họ không có đủ con cái rồi ấy.” “Nó chưa chết đâu,” Anne mỉm cười. .
đang nạp các trang xem trước