TAILIEUCHUNG - Các hợp chất dễ bay hơi từ loài Gừng gió (Zingiber zerumbet (L.) Smith) ở Vườn Quốc gia Bến En, Thanh Hóa
Bài viết nghiên cứu thành phần hóa học của tinh dầu thân rễ loài Gừng gió (Zingiber zerumbet), mẫu được thu ở Vườn Quốc gia Bến En, Thanh Hóa vào tháng 8 năm 2016. Hàm lượng tinh dầu đạt 0,7% trọng lượng tươi, được phân tích bằng Sắc ký khí (GC) và sắc ký khí khối phổ liên hợp. | Tạp chí Khoa học ĐHQGHN: Khoa học Tự nhiên và Công nghệ, Tập 33, Số 1S (2017) 263-267 Các hợp chất dễ bay hơi từ loài Gừng gió (Zingiber zerumbet (L.) Smith) ở Vườn Quốc gia Bến En, Thanh Hóa Trịnh Thị Hương1,2,*, Nguyễn Thị Thanh Hương3, Lê Thị Hương4 1 Khoa Khoa học Tự nhiên, Trường Đại học Hồng Đức Học Viện Khoa học và Công nghệ, Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam 3 Viện Sinh thái và Tài nguyên Sinh vật, Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam 4 Viện Sư phạm Tự nhiên, Trường Đại học Vinh 2 Nhận ngày 16 tháng 8 năm 2017 Chỉnh sửa ngày 20 tháng 9 năm 2017; Chấp nhận đăng ngày 10 tháng 10 năm 2017 Tóm tắt: Nghiên cứu thành phần hóa học của tinh dầu thân rễ loài Gừng gió (Zingiber zerumbet), mẫu được thu ở Vườn Quốc gia Bến En, Thanh Hóa vào tháng 8 năm 2016. Hàm lượng tinh dầu đạt 0,7% trọng lượng tươi, được phân tích bằng Sắc ký khí (GC) và sắc ký khí khối phổ liên hợp (GC/MS). 31 hợp chất chiếm 94,6% tổng lượng tinh dầu. Thành phần của tinh dầu là các monotecpen (42,6%) và các sesquitecpen (52,0%) với các hợp chất chính trong tinh dầu là zerumbon (40,6%), camphen (9,3%), -humelen (6,8%), camphor (5,8%), 1,8-cineol (5,8%) và santolina trien (5,7%). Từ khóa: Bến En, Gừng gió, Thanh Hóa, Zerumbone, Zingiberaceae. 1. Đặt vấn đề làm thuốc, thân lá nấu cao dùng chữa đau bụng [1]. Nghiên cứu về thành phần hóa học tinh dầu loài Gừng gió (Zingiber zerumbet L.) trên thế giới và ở Việt Nam đã có một số công trình của I. Batubara và cs (2013) [3], I. Bhuiyan và cs (2009) [5], J. C. Ming và cs (2003) [6], Duve RN (1980) [7], N. X. Dung và cs (1993, 1995) [8, 9], D. N. Dai và cs (2013) [10], V. S. Rana và cs (2008, 2017) [11, 12], A. K. Srivastava và cs (2000) [13], . Sri, và cs (2005) [14], . Sulaiman và cs (2010) [15], I. L. Vahirua và cs (1993) [16], Batubara và cs (2013) [17], Singh và cs (2014) [18]. Bài báo này là kết quả công bố của về thành phần hóa học tinh dầu loài này ở phân bố ở VQG Bến En, Thanh Hóa. Chi Gừng (Zingiber Miller) là một
đang nạp các trang xem trước